A Mạch Tòng Quân

A Mạch Tòng Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329290

Bình chọn: 10.00/10/929 lượt.

úng.”

A Mạch nghĩ nghĩ, nói: “Chiến đấu

trên ngựa khác với chiến đấu trên mặt đất, đại tướng quân tuy rằng võ

công cao hơn anh ta, song xét về binh khí thì lại chịu thiệt hơn, lại

nói Thôi Diễn trời sinh thần lực, đại tướng quân bị trúng của anh ta một đao cũng không có gì là lạ.”

Vệ Hưng yên lặng nhìn A Mạch, lại

thấp giọng nói: “Trong quân nếu biết ta bị thương nặng như thế tất sẽ

loạn, việc này rất hệ trọng, ngàn vạn lần không thể tiết lộ ra ngoài.”

A Mạch cúi đầu đồng ý nói: “Vâng.”

Quân y đã cởi bỏ số băng vải cũ, một lần nữa bôi thuốc cho Vệ Hưng.

Vệ Hưng ngừng một lát, đột nhiên nói

thêm: “Ta tham công liều lĩnh, đưa quân Giang Bắc vào hiểm cảnh như thế, bản thân hẳn là phải lấy cái chết để tạ tội, nhưng hiện tại điều đó lại liên quan trực tiếp đến sự sinh tử tồn vong của quân Giang Bắc, nếu ta

tự sát tất sẽ khiến toàn quân đại loạn, còn không bằng lưu lại tính mạng này mà giết vài tên thát tử, ngược lại có thể kích động sĩ khí quân

tâm. Mạch Tuệ, hiện ta đem tính mạng của quân Giang Bắc từ trên xuống

dưới giao cả vào tay ngươi, hy vọng ngươi có thế khiến cho quân Giang

Bắc khởi tử hồi sinh.”

A Mạch thấy Vệ Hưng nói trắng ra như

thế, nhất thời không biết phải nói sao cho đúng, chỉ ngẩng đầu nhìn Vệ

Hưng nói: “Đại tướng quân, mạt tướng…”

Vệ Hưng cũng nở nụ cười, nói: “Ngươi

chớ nên chối từ, ngươi có thể diệt được ba vạn thiết kỵ của Thường Ngọc

Tông thì cũng có thể đưa quân Giang Bắc ta ra khỏi khốn cảnh này.” Vệ

Hưng ngừng lại một chút, lại nhìn thẳng vào A Mạch nói: “Huống chi, ta

hiện tại không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể tin ngươi.”

A Mạch không nói gì, chỉ quỳ một gối xuống hành quân lễ với Vệ Hưng, nói: “Mạt tướng tuân lệnh đại tướng quân!”

Đêm đến, quân Giang Bắc suốt đêm nhổ

trại, đi hơn một trăm bốn mươi dặm, đến chạng vạng sáng ngày thứ hai thì vượt qua sông Tử Nha, hạ trại ở bờ phía đông sông Tử Nha. Thôi Diễn dẫn quân đuổi sát phía sau, đuổi tới tận bờ phía tây sông Tử Nha, chỉ cách

quân Giang Bắc bên kia sông. Đồng thời, ở phía bắc, Thường Ngọc Tông

cũng dẫn binh tiến về phía đông, vẫn như trước, quẩn quanh phía trên

quân Giang Bắc.

A Mạch thấy đội quân của Thường Ngọc

Tông cũng không quá để ý, mà phái chút kỵ binh cùng bộ binh qua sông

khiêu khích, giả hư giả thật lừa quân đội của Thôi Diễn. Thôi Diễn chẳng khác gì bị chọc giận, lập tức phái kỵ binh đón đánh, song phương ở hai

bờ sông Tử Nha giằng co quyết liệt, quy mô chiến đấu càng lúc càng lớn.

Thôi Diễn đang muốn cho toàn quân xuất kích, A Mạch lại thu binh hồi

doanh. Kết quả chiến đấu tuy chưa phân thắng bại, nhưng quân Bắc Mạc

hiển nhiên đã chiếm thế thượng phong. Thôi Diễn đắc chí mãn ý, hạ lệnh

tướng sĩ sẵn sàng ra trận, tùy thời chuẩn bị xuất doanh quyết chiến.

Đại chiến hết sức căng thẳng.

Quân Giang Bắc bên bờ đông sông Tử

Nha, địa thế bằng phẳng mà trống trải, nhưng hơn mười dặm về hướng nam,

địa hình lại dần dần thay đổi, nhấp nhô khúc khuỷu, nơi đây có một con

sông nhỏ chảy qua, đổ vào sông Tử Nha. Hai bờ sông nhỏ toàn lau sậy cùng cỏ hoang mọc cao chót vót, là nơi lý tưởng để phục binh. A Mạch lệnh

cho Trương Sinh cùng Vương Thất mỗi người lĩnh hai ngàn bộ, kỵ binh,

trước đêm diễn ra đại chiến tới đây mai phục.

Tảng sáng ngày thứ hai, Đường Thiệu

Nghĩa lại lĩnh hai ngàn kỵ binh qua sông khiêu chiến, Thôi Diễn sao có

thể dung thứ cho sự khiêu khích của Đường Thiệu Nghĩa, lập tức lệnh cho

kỵ binh nghênh chiến. Đường Thiệu Nghĩa vừa đánh vừa lui, rút qua sông

Tử Nha. Đại quân Bắc Mạc truy kích đến bên này, thấy quân Giang Bắc bờ

bên kia đã dàn trận sẵn sàng đón địch, có tướng lãnh nhắc nhở Thôi Diễn

cẩn thận kẻo có trá, nhưng Thôi Diễn lúc này nhiệt huyết đang sôi trào

há có thể nghe lọt tai, chỉ cười lạnh nói: “Vệ Hưng thì có thể có cao kế gì? Chẳng qua chỉ gây chút cản trở nhỏ bé mà thôi, ta thật muốn xem anh ta có thể gây khó dễ gì cho ta!”

Thôi Diễn lập tức lệnh cho đại quân

Bắc Mạc qua sông đón đánh, ai ngờ A Mạch lại thừa dịp anh ta chưa qua

sông mà vòng lại nửa vòng, ở tại chỗ quan sát, nhìn chăm chú đại quân

Bắc Mạc đang theo thứ tự qua sông.

Trước đây, mưa xuân đã liên miên mấy

ngày, nước sông Tử Nha dâng cao, chỗ cạn nhất cũng đã sâu đến thắt lưng, hơn nữa lúc này mới vừa sáng sớm, nước sông vẫn rất lạnh, kỵ binh còn

đỡ, nhưng bộ binh lội sông thì khổ sở vô cùng. Mà buổi sáng vì vội vàng

nghênh chiến nên vẫn chưa ăn cơm, binh lính đều rất đói, bên ngoài áo

đơn là giáp nặng, mặc dù rất cố gắng để qua sông, nhưng đợi đến khi lên

đến bờ sắc mặt cũng đã trắng xanh, vô cùng chật vật. Trải qua một hồi

vất vả, quân Bắc Mạc mới bày xong trận theo hàng ngang.

A Mạch chờ chính là lúc này!

Quân Bắc Mạc vừa mới dàn trận xong,

một trận mưa tên từ trong trận địa của quân Giang Bắc liền bắn tới, quân Bắc Mạc thất thố không kịp phòng bị, nhất thời tổn thất trầm trọng,

Thôi Diễn thấy vậy cho hai cánh kỵ binh từ bên cạnh tấn công vào trận

địa của quân Giang Bắc, cho bộ binh rút về sau phòng tuyến nghỉ ngơi hồi phục. Hai bên bộ binh của quân Giang Bắc lập tức


Snack's 1967