
g còn là một tiên nữ giáng trần nữa, mà chỉ là một mụ tham ăn. Thế mới biết, người ta sống để tiếng, không ai sống vì
miếng ăn. Phú quí sinh lễ nghĩa là như vậy.
Đợi tui ăn xong cái cuối cùng, Tám Chu hỏi:
- No chưa?
Tui ngượng ngịu gật đầu.
- No rồi thì hẵng nghe tôi nói đây – Tám Chu mân mê cái túi đom đóm và
con dao, mắt sắc lạnh, mặt buồn buồn – Tôi thấy bố cô là một anh hùng.
Hồi ấy cô còn nhỏ nhưng có lẽ vẫn nhớ, tôi và bố cô là bạn bè. Bố cô đã
dạy tôi hai mươi bốn làn điệu Miêu Xoang, cho đám ăn mày thêm phương
tiện kiếm sống. Ngay cả Tết Aên Mày mười bốn tháng Tám cũng do bố cô đề
xuất mà có. Chưa kể những chuyện khác, chỉ riêng một bụng đầy Miêu Xoang của ông, chúng tôi phải cứu ông rồi. Bọn tôi đã mua được tên gác ngục
Tô Lan Thông, biệt hiệu Mắt Nhài Quạt, kế hoạch đánh tráo người, treo
đầu dê bán thịt chó. Bọn tôi đã kiếm được thằng thế mạng này – Tám Chu
nhìn một ăn mày đang tựa lưng vào tường mà ngủ, ngáy rất to – Nó sống đủ rồi, diện mạo cũng hao hao giống bố cô. Nó tự nguyện chết thay. Tất
nhiên là sau khi chết, bọn tôi sẽ dựng bia cho nó, quanh năm hương khói
cho nó!
Tui vội quì sụp, dập đầu một cái thật kêu để cảm ơn chú ta. Tui nói, nước mắt lưng tròng:
- Ông ơi, nhân nghĩa của ông bao la trời đất, ông quên mình là việc
thiện, tiếng thơm để đời. Ông là một anh hùng đầu đội trời chân đạp đất. Ông chết để cho cha cháu sống, khiến cháu vô cùng khó nghĩ. Nếu như cha cháu trở lại với đời, cháu sẽ bảo cha cháu dựng tích hát Miêu Xoang về
ông, để người đời ca tụng ông…
Ông ta giương cặp mắt ngái ngủ nhìn tui một cái, rồi nghiêng người ngủ tiếp.
Lúc chạng vạng tối, tui tỉnh giấc sau một cơn ác mộng. Tui mơ thấy một con
lợn đen đứng trên bục sân khấu ở bãi tập bên cạnh thư viện Thông Đức.
Đứng sau con lợn đen là cha nuôi Tiền Đinh, ngồi giữa sân khấu là một
người nước ngoài tóc đỏ mắt xanh, mũi lõ, tai rách. Hắn là Caclôt – Tên
đã giết mẹ kế và hai em tui, đốt sạch thôn trấn, tay nhuốm máu dân Đông
Bắc Cao Mật. Đúng là kẻ thù gặp nhau mắt đỏ đọc! Tui những muốn xông tới xé xác hắn, nhưng tui là đàn bà con gái trong tay không một tấc sắt,
xông lên chắc toi mạng. Ngồi sánh vai với Caclôt là một đại quan tai to
mặt lớn, để ria chữ bát, đội mũ chóp đỏ. Tôi đoán lão là Tuần phù Sơn
Đông Viên Thế Khải, kẻ đã giết sáu quân tử trong vụ chính biến Mậu Tuất; là kẻ giết đến người cuối cùng Nghĩa Hòa Đoàn tỉnh Sơn Đông; là kẻ mời
lão bố chồng súc sinh của tui hành hình cha đẻ tui. Lão vuốt râu cười
tít, hát.
Đẹp thay hoa khôi Tôn Mi Nương, trách chi Tiền Đinh yêu điên cuồng! Bản quan cũng ngứa ran mình mẩy khi thấy nàng!
Tui mừng thầm, định quì xuống xin tha tội cho cha, nhưng lão Viên lập tức
trở mặt. Mặt lão như quả dưa đông bị sương muối phủ lên. Lão khoát tay
về phía sau, bố chồng tui bê thanh đàn hương ngậm no dầu thơm, Giáp Con
cầm dùi đục gỗ táo ngậm no dầu lạc, một cao một thấp, một béo một gầy,
một âm một dương, một khùng một ngố, đến bên lợn đen. Viên Thế Khải liếc xéo Tiền Đinh, giọng bỡn cợt:
- Thế nào, Tiền đại nhân?
Tiền Đinh phủ phục trước mặt Viên Thế Khải và Caclôt, lễ phép thưa:
- Để đảm bảo ngày mai thi hành án tốt đẹp, ti chức cho gọi bố con Triệu Giáp thực tập ở con lợn, mong đại nhân chỉ bảo.
Viên nhìn Caclôt. Caclôt gật đầu. Tiền Đinh đứng dậy đến trước con lợn đen, tay nắm hai tai lợn, bảo bố con Triệu Giáp:
- Bắt đầu!
Bố chồng tui luồn thanh đàn hương đang nhỏ dầu tong tỏng, vào hậu môn con lợn, bảo Giáp Con:
- Nào con, ta bắt đầu!
Giáp Con xoay người, giạng chân kiểu chữ bát, nhổ nước bọt vào lòng bàn tay, vung dùi đục gõ một nhát mạnh vào đốc kiếm đàn hương. Chỉ thấy sựt một
tiếng, thanh kiếm gỗ đã ngập một nửa. Con lợn đen cong vổng lưng, kêu
một tiếng rách màng nhĩ, lao về phía trước, húc Tiền Đinh bắn xuống phía dưới sân khấu, rơi đúng mặt một cái trống đại. Tiền Đinh kêu ầm lên:
- Mẹ bay, chết bản quan rồi!
Tui bất mãn với Tiền Đinh, nhưng dù sao, tui và ông ta đã từng có quan hệ
xác thịt. Tui xót xa, bất kể ất giáp, nhảy xuống đỡ Tiền Đinh dậy. Chỉ
thấy ông ta sắc mặt tím tái, hai mắt ngắm nghiền, hình như đã về chầu
ông vải. Tui cắn chảy máu tay, day huyệt nhân trung, cuối cùng, ông ta
thở một hơi dài, sắc mặt hồng trở lại.Ông nắm chặt tay tui, nước mắt
vòng quanh, nói:
- Mi Nương thân yêu của ta, ta còn sống hay đã chết? Ta tỉnh hay mê? Ta là người hay ma?
Tui nói:
- Chàng Tiền Đinh oan gia của em, bảo là chàng đã chết nhưng chàng vẫn
đang sống, bảo rằng chàng đang tỉnh thực ra chàng đang ngủ mê, bảo rằng
chàng là người nhưng chàng giống hệt một con ma! Lúc này, sâu khấu rối tinh rối mù, tiếng trống tiếng thanh la dồn dập,
miêu cầm tr… ưng tưng tưng. Lợn đen xoay tròn, hậu môn lút nửa kiếm đàn
hương, cha con Triệu Giáp xoay theo như một cơn lốc đen. Tuần phủ Sơn
Đông Viên Thế Khải bị lợn cắn gãy một cẳng, máu chảy dầm dề. Tư lệnh
quân Đức Caclôt bị cắn mất nửa mông, nằm phủ phục mà la hét. Sướng quá,
mát ruột mát gan! Đã trừ khử được hai tên súc sinh! rồi ầm một tiếng
trời long đất lở,