
ần cô chắc chắn là đã khóa, nhưng đang tắm
giữa chừng lại phát hiện Tô Nhất Minh đứng tựa cửa với ánh mắt nham hiểm và nụ
cười nhăn nhở. Tuy cô biết rõ là mọi ngóc ngách trên da thịt cô đều bị gã háo
sắc đó nhìn thấy thậm chí sờ nắn rồi, nhưng nghĩ đến những tư thế kì quặc trong
lúc tắm như kì lưng, kì tai bị người khác săm soi, cô thấy không thoải mái chút
nào.
Lần
này cô tắm rất thoải mái, không bị làm phiền bởi bất kì thứ gì. Chỉ là khi cô
ướt nhẹp định mở cửa bước ra ngoài thì phát hiện không mở được cửa. Trình Vũ
Phi cố thử đi thử lại mấy lần cho đến khi biết chắc nó đã hỏng rồi. Cô định
chịu trận trong đó để đợi Tô Nhất Minh hoặc chị giúp việc vàng đến, nhưng rồi
cô nhanh chóng nghe được tiếng điện thoại của mình vang lên hết lần này đến lần
khác, nghĩ đến buổi hẹn ăn trưa với Tô Nhất Minh, cô biết anh đang nhất định
đang sốt ruột phát điên.
Thời
tiết tháng tư tuy đã ấm áp hơn nhưng chỉ với chiếc áo ngủ mỏng tanh trên người,
chốc lát cô thấy toàn thân lạnh cóng.
Trình
Vũ Phi bắt đầu sốt ruột, lại thêm mấy lần cố gắng mở cửa thất bại, cô bèn cầu
cứu đến sức mạnh. Lục tung cả nhà tắm mới tìm được cây lau nhà và đồ cọ chùi
nhà tắm bằng nhựa, cô trợn mắt mím chặt môi tìm cách phá ổ khóa. Tiếng động
phát ra rất to nhưng cũng chẳng ích gì, chẳng mấy chốc đồ cọ rửa toilet nứt
toác. Ổ khóa tuy rất mỏng nhưng lại rất chắc, cô vật lộn tóat mồ hôi một lúc
lâu mới lung lay được một chút.
Trình
Vũ Phi lại cẩn thận mở cửa sổ, nhưng không dám nhìn ra ngoài, nhắm tịt mắt hét
lớn. Cô ngại hét “cứu tôi với” bởi cảm thấy tính mạng mình đâu có bị đe dọa, cô
chỉ hét yếu ớt vài tiếng “có người không?”. Ở tầng áp mái âm thanh vang vô
cùng, vì thế âm thanh yếu ớt của cô nhanh chóng vang xa. Trình Vũ Phi ủ rũ vì
chẳng có tác dụng, đành quay đầu vào lủi thủi tiếp tục phá khóa.
Điện
thoại của cô ngoài phòng khách lại vang lên hết lần này đến lần khác, tiếng phá
ổ khóa nhà tắm chốc chốc lại vang lên đáp lại, mãi đến khi nghe thấy tiếng Tô
Nhất Minh hoảng hốt bên ngoài, “Cưng ơi! Cưng không sao chứ?”
Khu
chung cư mà Tô Nhất Minh ở có không ít người nước ngoài, tầng dưới có một hộ.
Trình Vũ Phi ở tầng trên tạo ra vô số âm thanh bất thường khiến hộ tầng dưới vô
cùng cảnh giác, người hàng xóm nhiệt tình này nhanh chóng đi báo cho quản lý
tòa nhà biết. Quản lý tòa nhà gọi cảnh sát đồng thời báo cho Tô Nhất Minh vội
vàng quay về, mang theo hai cảnh sát lao vào nhà.
Vừa vào
đến nhà anh phát hiện ra điện thoại của Trình Vũ Phi để trên sô-pha, nhà tắm
vang lên tiếng phá khóa, trong đầu anh lập tức lờ mờ hiểu ra bảo bối Trình Vũ
Phi của anh tự khóa nhốt mình trong phòng tắm. Anh thở dài, nở một nụ cười méo
xệch nói với cảnh sát là vợ mình bị nhốt trong nhà tắm, không có chuyện gì lớn
cả. Để họ tin, anh lập tức đến trước cửa nhà tắm, hỏi Trình Vũ Phi đã xảy ra
chuyện gì.
Anh quả
nhiên nghe thấy bác sĩ cưng của anh nghẹn ngào nói ổ khóa bị hư, lúc nãy khóa không
được, bây giờ thì lại mở không ra. Cho nên…cô bị xui xẻo nhốt lại.
Tô Nhất
Minh nhe răng cười với hai vị cảnh sát rồi quay lại bằng giọng nhỏ nhẹ nói với
vào nhà tắm, “Vũ Phi. Em đúng là tồ quá đi, khóa cao cấp mở không ra đâu. Khóa
không bị hỏng, nó chỉ là được khóa nhiều lớp thôi, em có nhìn thấy phía dưới có
một cái nút nhô ra không? Bên cạnh có viết LOCK/UNLOCK, chỉ cần ấn vào là có
thể đóng mở cửa dễ dàng. Em chắc chắn là không cẩn thận ấn vào cái nút ấy rồi.
Em ấn một lần nữa, sẽ nghe thấy tách một cái, vậy là cửa mở rồi.”
Trong
bệnh viện của Trình Vũ Phi có rất nhiều thiết bị đóng mở bằng cách ấn nút,
không ngờ ổ khóa chết tiệt ở nhà Tô Nhất Minh cũng dùng cách này. Cô tức giận
khi tìm thấy cái nút đóng mở đó, sờ vào quả nhiên nghe tách một cái, nhưng vẫn
không mở được cửa. Trình Vũ Phi lập tức cảm thấy lấy lại được chút thể diện,
“Nhất Minh, anh xem cái ổ khóa này hỏng thật rồi, không phải em tồ.”
Tô Nhất
Minh trong bụng nghĩ ổ khóa lẽ ra không hỏng, nhưng bây giờ bị Vũ Phi phá hỏng
rồi. Cái ổ khóa đó anh lắp đặt là vì muốn tiện cho mình giở trò lưu manh. Khá
phức tạp, tới mấy lớp khóa, nhưng chỉ khóa một lớp thì bên ngoài có thể mở ra
dễ dàng, hoàn toàn là để anh thỏa mãn tính háo sắc của mình. Anh thích len lén
quan sát phụ nữ khi tắm. Không biết bao nhiêu lần anh đã vô cùng thỏa mãn khi
quan sát Trình Vũ Phi làm vô số tư thế kì quặc chỉ vì muốn kỳ cọ những nơi đặc
thù trên cơ thể.
Có một
lần anh nhìn thấy cô viết tên anh lên tấm kính mờ hơi nước, viết Tô Nhất Minh
xong xóa đi, lại viết thêm một lần nữa rồi lại xóa đi…Lần đó anh cầm lòng không
đặng, xông vào phòng tắm cười toe toét, “Anh nhìn thấy em xóa tên em mấy lần,
cho nên…anh cũng muốn xóa em.”
Cô kinh
ngạc nhưng lại kêu lên thất thanh, thẹn thùng như làm chuyện xấu bị bắt quả
tang.
Thật ra
trong nhà tắm anh có lắp đặt điện thoại, đặt ở trên kệ bên cạnh bàn soi gương,
có chút khuất. Trước đây cũng có lần một cô bồ của anh cũng bị nhốt bên trong,
nhưng cô ta thông minh tìm được cơ quan bí mật này, biết gọi điện thoại kêu
cứu. Anh thật k