XtGem Forum catalog
Khi Tình Yêu Đến Lần Nữa

Khi Tình Yêu Đến Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325752

Bình chọn: 7.5.00/10/575 lượt.

chàng có mối

quan hệ lâu năm với các doanh nghiệp thời trang, đâu đâu cũng quen biết, không

có thông tin gì không biết. Anh ta cũng chẳng cho việc náy là quan trọng, chỉ

cảm thấy hơi buồn cười, nên nói ra cho Diệp Tri Thu chú ý chút.

Diệp Tri Thu kinh ngạc, cô cứ nghĩ chỉ có một số lời đồn đại liên quan đến

Tăng Thành thôi. Để tránh rắc rối, cô đã cố gắng giữ khoảng cách an toàn với ông

ta, hy vọng không lâu sau đó sự chú ý của mọi người sẽ chuyển sang vấn đề khác.

không ngờ vấn đề mới lại liên quan đến Địch Á, đó là việc cô không thể cứ lờ đi

mãi được.

Địch Á là một công ty thời trang ở khu vực này, quy mô cũng

tương đương với Tín Hòa, từ đường lối, định vị sản phẩm, thị trường đến đại lý

tiêu thụ đều trùng hợp. Tuần trước, đúng là Tổng giám đốc Uông của Địch Á có gọi

điện cho cô, nhiệt tình mời cô đi ăn cơm. Cô biết, đằng sau sự thiết tha mời mọc

đó là gì, hơn nữa cô cũng không định chuốc thêm rắc rối cho mình, nên từ chối

thẳng. Nào ngờ, cuộc điện thoại chỉ có hai người biết ấy lại trở thành đề tài

cho người khác đồn đại.

Cô chợt nghĩ, ngay cả Đới Duy Phàm cũng nghe được

thông tin này thì chắc chắn nó đã đến tai Lưu Ngọc Bình. Bà chủ ban nãy rất hài

lòng nhìn vào con số thống kê không có biểu hiệu gì lạ, nhưng điều đó không có

nghĩa là bà ta sẽ không tin vào tin đồn vớ vẩn này. Làm ở Tín Hòa, cô không đánh

giá cao khả năng hiểu biết của bà ta, nếu như thay vào đó là một bà chủ thẳng

thắn, chân thành thì những lời đồn kia chẳng phải sợ, chỉ cần nói ra là giải

quyết được vấn đề ngay. Nhưng cô đã nhận hai mươi vạn tệ để nhảy sang đây làm

việc, mối quan hệ kiểu như vậy đâu đủ sức để đánh bật những lời đồn

kia.

Đới Duy Phàm nhìn sắc mặt cô rồi cười nói: "Đừng lo, khả năng của em

đã được chứng minh, mấy năm nay Hội chợ đặt hàng của Tín Hòa không hiệu quả như

thế này đâu. Hội chợ này có thể coi là bước chuyển lớn của Tín Hòa. Bà chủ có

nghe thấy cũng chẳng sao, chỉ càng lo mất em thôi".

Diệp Tri Thu cười

chua xót, nghĩ mọi chuyện đâu đơn giản như vậy, nhưng cũng chẳng biết làm thế

nào.

Theo lệ thường, Hội chợ đặt hàng có các tiết mục tiếp đãi những chủ

đại lý từ nơi xa tới, như câu cá, đánh mạt chược, hát karaoke, bi da, bóng

chuyền... Tất cả các hình thức vui chơi giải trí đều được trưng dụng cho tới bữa

cơm chiêu đãi tối thứ Bảy. Thẩm Gia Hưng cũng từ trong thành phố đến góp vui,

hai vợ chồng ông bà chủ đích thân đi từng bàn chúc rượu quan khách, không khí

rất náo nhiệt. Diệp tri Thu uống một ít rượu vang, sau đó điều các quản lý kinh

doanh đi chúc rượu các nơi

Nhìn khung cảnhđông vui như vậy, cô thầm nghĩ:

Thôi được, lửa đã sắp cháy sém mặt thì chỉ nên lo việc trước mắt thôi. Nhiệm vụ

thu xếp thời trang hè đã hoàn thành trước thời hạn, tiếp theo, phải làm việc

nhiều hơn với bên Thiết kế để chọn ra những mấu thu đông thích hợp với thị hiếu.

Đồng thời yêu cầu các quản lý kinh doanh duy trì tốt hơn mối quan hệ với đại lý,

cố gắng hết sức giảm nhẹ chính sách với các đại lý để có dược phản ứng tích

cực.

Ý thức được bản thân đang dự tính cho tương lai, cô nghĩ mình bị

công việc ám ảnh quá mà phì cười. Lại nghĩ về những lời đồn thổi, cô chỉ lắc đầu

ngao ngán.

Lúc này thấy Thẩm Gia Hưng giật lấy cốc của Lưu Ngọc Bình,

giọng nói hơi nặng: "Em uống nhiều rồi, để anh, không tí nữa về lại kêu đau

đầu". Ông quay đầu lại, thấy Diệp Tri Thu liền cười nói: "Tổng quản lý Diệp, đến

đây chúc Tổng giám đốc Vương một cốc nào. Sau này toàn bộ thị trường Giang Nam

đều nhờ vào Tổng giám đốc Vương cả đó".

Diệp Tri Thu dở khóc dở cười

không biết nên làm gì. Thẩm Gia Hưng và Lưu Ngọc Bình bình thường biểu hiện như

không hạnh phúc lắm, khi ngồi cùng một chỗ thường tìm cách trách cứ nhau, nhưng

dù sao họ là vợ chồng bao năm, ít nhiều cũng hiểu rõ về nhau, trong những giờ

phút quan trọng như thế này sẽ không bao giờ để lộ ra điều đó. Có điều, bây giờ

là quá sức với cô, người chuyên được treo thẻ miễn trong các cuộc vui như cô

chắc giờ không được phép như vậy nữa rồi. Cô nói: "Xin lỗi, tổng giám đốc Thẩm,

tửu lượng của tôi không được tốt, uống chút rượu vang để tỏ thành ý là được

rổi".

Thẩm Gia Hưng rót một ly rượu trắng nồng độ cao, đẩy vào tay cô

nói: "Thế sao được, làm gì có Tổng quản lý kinh doanh nào lại dùng rượu vang để

chúc khách, thật thiếu thành ý. Tôi đây tuy không oai như Tăng Thành, nhưng hình

như cũng hiếm khi có lời mời, chắc cô nể mặt tôi chứ?"

Dù ông ta lúc này

chỉ thuận miệng nhắc tới Tăng Thành nhưng lại khiến Diệp Tri Thu tức giận. Cô

đứng đó, không nhận ly rượu mà chỉ nhìn thẳng ông ta, nói: "Tổng giám đốc Thẩm

hình như uống hơi nhiều rồi".

Ông Vương ở bên cạnh chính là chủ đại lý mà

tuần trước cô đích thân đến thành phố H mời tham dự, ông ta khá thân với Tăng

Thành. Thấy tình hình có vẻ không ổn, ông ta liền nhận ngay ly rượu đó rồi đưa

vào tay cô, cười ha hả nói: "Tổng quản lý Diệp, lần trước cô đến chỗ tôi, tôi

chưa tỏ hết được thành ý của mình, hôm nay chúng ta kiểu gì cũng phải cùng nhau

cạn một ly".

Trước mặt bao nhiêu quan khách, lại