
bạn với nhau từ
thời trung học. Khi Tín Hòa thành lập, ông đã cùng vợ chồng Thẩm - Lưu xông pha
vất vả, tiềm lực tài chính không nhỏ. Thực ra ông ta vẫn cùng Lưu Ngọc Bình
quản lý kinh doanh ở Tín Hòa, chỉ thiếu một chức danh cụ thể thôi. Khi Diệp Tri
Thu đột nhiên nhậm chức, tâm trạng mâu thuẫn của ông ta như thế nào, mọi người
đều có thể đoán được. Bây giờ việc bổ nhiệm này là rất tự nhiên.
Nét mặt
các quản lý kinh doanh mỗi người mỗi khác, quản lý sản xuất thì im lặng không
nói gì, Thẩm Tiểu Na nhướng mày định nói nhưng bị ánh mắt sắc lạnh của bà mẹ giữ
lại. Mọi người đều nhìn Diệp Tri Thu, nhưng cô cứ điềm nhiên như không, nói:
"Xin Tổng giám đốc Lưu xác định phạm vi công việc rõ hơn một chút, tôi sẽ bàn
giao ngay. Mọi người cố gắng phối hợp với Phó tổng quản lý Châu, tôi hy vọng tất
cả vẫn tiếp tục nghiêm chỉnh chấp hành các chế độ của bộ phận kinh doanh. Mỗi
quản lý kinh doanh cần cẩn thận kiểm tra và duy trì các đại lý nằm trong chức
trách của mình. chỉ có như thế mới ổn định và phát triển mạng lưới đại lý thông
qua sự nỗ lực của các vị được".
Phó tổng quản lý kinh doanh Châu mặt mũi
hồng hào, lập tức đứng dậy phát biểu sẽ làm đúng chức trách, cố gắng mở rộng
mạng lưới bán hàng, đưa mặt hàng mùa thu lên một tầm cao mới.
Sau khi tan
họp, Diệp Tri Thu và Phó tổng quản lý king doanh Châu đã làm một bàn giao công
việc cụ thể tới mức Lưu Ngọc Bình cũng cảm thấy kinh ngạc. Mà ông phó tổng quản
lý Châu kia chỉ sau một vài ngày hào hứng nhậm chức đã thấy công việc mình vừa
tiếp nhận thật không dễ dàng. Ông ta không ngờ mạng lưới bán háng tưởng chừng
vẫn rất quy củ dưới tay Diệp Tri Thu, khi ông tiếp nhận lại thành ra trăm mối
ngàn dâu như vậy. Nhưng ông ta đã khua môi múa mép với Thẩm Gia Hưng và Lưu Ngọc
Bình rồi nên phải làm theo chế độ của Diệp Tri Thu, yêu cầu các quản lý kinh
doanh kiểm tra, phái họ thay phiên nhau đi công tác, tiến thêm một bước trong
nhiệm vụ phát triển các đại lý.
Việc sản xuất và tiêu thụ vào thời điểm
trái vụ nên công việc của các quản lý kinh doanh lại càng nặng nề hơn, gần như
ai cũng than phiền, nhưng khi phản ảnh lại với Diệp Tri Thu thì đương nhiên cô
có thể nói việc đó do Phó tổng quản lý Châu hoàn toàn phụ trách, cô chỉ chịu
trách nhiệm đánh giá thành tích. Phó tổng quản lý Châu thì lại ngang nhiên tuyên
bố, nếu không theo sự sắp xếp của ông ta thì trực tiếp gặp tổng giám đốc Lưu xin
bố trí nhiệm vụ khác. Vì thế mọi người đành ngậm bồ hòn làm ngọt
Diệp Tri Thu chỉ lạnh lùng quan sát mà không phát
biểu ý kiến của mình. Cô biết, có một số người sẽ bàn tán tùm lum hơn với nhau
về sự thay đổi này, nhưng cô cũng không muốn biết cụ thể. Hơn nữa, cô cho rằng
cho họ bận thêm một chút để bớt thời gian đưa tin nhảm.
Cô cũng bắt tay
ngay vào việc huấn luyện đội ngũ của hàng trưởng. Đầu tiên, cô tiến hành huấn
luyện ngắn hạn các cửa hàng trưởng trong khu vực một cách có hệ thống, sau đó,
cô chỉ đạo một số cửa hàng trưởng, có thành tích xuất sắc đến hổ trợ, tiến hành
huấn luyện nhân viên đại lý; bây giờ lại tỉ mỉ thẩm tra các kế hoạch thiết kế
sắp tới, biểu hiện vẫn bận rộn như trước kia. Nhưng càng như vậy, người trong
công ty càng tò mò và dò xét nhiều hơn.
Thẩm Tiểu Na không muốn nghĩ về
việc đó, cũng không thích làm những việc phải động não, nhưng đối với người
thông minh thì chỉ cần nhìn cũng có thể nhận ra ngay là có điều không
ổn.
Diệp Tri Thu không muốn nghiêm túc trả lời câu hỏi của cô nàng mà chỉ
hài hước hỏi lại: "Thế em hỏi lại xem mẹ em có ý kiến gì với chị
không?"
Thẩm Tiểu Na bĩu môi: "Em không hỏi đâu, chỉ cần em vừa hỏi là sẽ
có một tràng trách móc ngay".
Diệp Tri Thu cười, dù sao cô cũng thích cá
tính thẳng thắn của Thẩm Tiểu Na. Hai người quen biết nhau, lâu dần cũng thành
bạn, cô nói: "Hai người là mẹ con nên bà ấy mới trách em, đối với chị thì Tổng
giám đốc Lưu chỉ có yêu cầu về công việc. Cũng như vậy, chị không muốn làm việc
công theo cảm tình. Ý kiến cá nhân trong công việc thực ra không quan trọng, hai
bên hiểu được công sức của nhau là được".
Cô nói vẫn đơn giản và rõ ràng
như mọi lần, Thẩm Tiểu Na cũng chẳng muốn để ý, cô nàng sớm đã thừa nhận suy
nghĩ của Diệp Tri Thu rất phức tạp, cái gì cũng nói nhưng rồi lại kín như bưng,
Tiểu Na nói: "Chị không để ý mà tiếp tục làm là được rồi, em không tin ông Châu,
ông ta làm sao mà kiểm soát được cái chợ ấy".
"Em đến vừa đúng lúc, chị
đang định tìm em đấy." Diệp Tri Thu không muốn tiếp tục câu chuyện nên giở các
mẫu thiết kế thu đông ra, chỉ những điểm cô còn nghi ngờ rồi nói tiếp: "Tiểu Na,
em nghĩ thế nào về điểm này?"
"Nói chung là không có sắc vàng vọt cũ
rích ấy, rất tốt."
"Nếu chỉ nhìn loại này thì không có vấn đề lớn, thử
kéo dài dây chuyền sản xuất ra thì cũng được thôi. Có điều, em nên nhắc Lộ Dịch,
anh ấy phải tự biết thích ứng với phong cách chung của Tín Hòa, giảm bớt tính cá
nhân trong thiết kế, nếu không các sản phẩm thu đông sẽ rất khó khăn trong việc
điều tiết, bố trí cửa hàng và chiến thuật tiếp thị".
"Ha ha... Lộ Dịch
cũng