Snack's 1967
Khi Tình Yêu Đến Lần Nữa

Khi Tình Yêu Đến Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325183

Bình chọn: 7.00/10/518 lượt.

gổn ngang nhiều suy đoán.

Trở về

căn hộ mẫu của chung cư Tân Giang Hoa Viên giai đoạn ba, Diệp Tri Thu bày bộ đồ

ăn vừa mua lên bàn, lùi lại vài bước ngắm nghía, chất sứ sáng bóng và những hoa

văn cầu kỳ trở nên rực rỡ dưới ánh đèn. Cô bất giác than thở trong lòng, đúng là

phong cách được tạo nên bởi đồng tiền.

Cô nhắc nhở bảo vệ: "Khi ra về,

các anh nhớ khóa cửa nhé! Ngày mai, ngoài nhân viên vệ sinh ra, không được tùy

tiện để người khác vào đâu".

"Bây giờ muốn tham quan một chút chắc chẳng

vấn đề gì chứ?", một giọng nói quen thuộc ở phía cửa ra vào. Cô kinh ngạc quay

đầu lại, Hứa Chí Hằng đang đứng ở cửa, anh mặc áo xanh nhạt, quần sẫm màu, hai

tay đút túi quần, mỉm cười nhìn cô.

Nhân viên bảo vệ thấy họ quen biết

nhau nên nhanh chóng đi ra.

Hứa Chí Hằng chậm rãi bước vào, nhìn căn hộ

một lượt, rồi quay ra thể hiện thái độ thích thú: "Anh phải nói thật là quá đẹp!

Chắc chắn Jane Austen cũng phải đồng ý với ý kiến của anh".

Diệp Tri Thu

vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, chỉ lặng lẽ đứng nhìn anh.

Hứa Chí Hằng ngắm

Diệp Tri Thu, cô mặc áo phông, quần bò và đi giày thể thao trắng, tóc bới gọn

sau gáy, trông thật gọn gàng và tiện lợi cho công việc. Cô ăn mặc trẻ trung,

quan trọng hơn là cách cô nhìn anh, nhẹ nhõm và tràn đầy niềm hân hoan chứ không

còn là sự cảnh giác luôn thường trực trong ánh mắt như trước kia nữa. "Kết quả cuộc phỏng vấn thế nào hả em?" Hứa Chí Hằng vừa hỏi vừa nổ

máy.

"Cũng được... " Diệp Tri Thu ngập ngừng, rõ ràng đang xúc động nên

muốn trấn tĩnh lại

Chiều nay, cô đến Tập doàn Phong Hoa phỏng

vấn.

Văn phòng của Tập đoàn Phong Hoa đặt trong một tòa cao ốc ở trung

tâm thành phố, nghe nói đó là văn phòng nghiệp vụ. Nhân viên lễ tân dẫn cô vào

một căn phòng đầy ánh sáng, một cô gái đã đợi sẵn ở đó, thấy cô liền đứng dậy

chào. Theo lời cô ta giới thiệu thì cô ta chính là Thiệu Y Mẫn, trợ lý đặc biệt

của Chủ tịch Hội đồng quản trị Từ Hoa Anh.

Trông dáng dấp Thiệu Y Mẫn chỉ

tầm hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, mặc một chiếc áo sơ mi trắng, váy công sở

đen, khuôn mặt xinh đẹp, mắt sáng, giọng nói vừa rõ vừa điềm đạm.

Cô ta

thẳng thắn giới thiệu với Diệp Tri Thu, lần này đang phỏng vấn để tuyển giám đốc

điều hành Công ty Trách nhiệm hữu hạn Thương mại Thịnh Hoa, là công ty riêng của

Chủ tịch Hội đồng quản trị Từ Hoa Anh.

Diệp Tri Thu ngỡ ngàng, đương

nhiên cô đã được nghe đến Công ty Thương mại Thịnh Hoa. Đây là công ty phân phối

đặc quyền các sản phẩm thời trang và đồ da của một số hãng nước ngoài nổi tiếng

của vùng này, làm ăn càng ngày càng phát đạt. Cô cũng từng nhiều lần dạo bước

trước gian hàng của Thạch Hoa trong các trung tâm thương mại để quan sát và học

hỏi cách bài trí sản phẩm của họ, có rất nhiều nơi chỉ do một tổng đại lý thương

hiệu thống nhất cách bài trí, thực sự là có phong cách riêng và đáng học hỏi.

Chỉ có điều, Công ty Thịnh Hoa đi theo con đường làm đại lý cho thương hiệu

khác, mối quan hệ với các công ty may mặc trong vùng không nhiều, vì thế cô

không biết người chủ thực sự của nó là ai.

Trước tiên, Thiệu Y Mẫn hỏi cô

những kiến thức về quản lý trung tâm thương mại, quan điểm về việc quản lý

thương hiệu mà mình làm đại lý và yêu cầu đối với các nhân viên Marketing. Các

vấn đề mà cô ta đề cập tới, có chiều sâu, phạm vi lại rộng khiến Diệp Tri Thu

trả lời mà không khỏi lo lắng. Cô đã làm trong ngành thời trang lâu như thế rồi,

đương nhiên không có gì khó khăn khi trả lời các câu hỏi kiểu đó, nhưng cô Thiệu

Y Mẫn này, trông thì rất trẻ, lại là trợ lý cho chủ tịch hội đồng quản trị, thế

mà hiểu biết sâu sắc về ngành nghề này đến vậy.

Diệp Tri Thu nghĩ, có lẽ

mình vẫn yêu cầu bản thân quá thấp, cứ tưởng một mình một mặt trận rồi, nhưng

bây giờ bắt buộc phải đối mặt với cái gọi là cạnh tranh.

Kết thúc phỏng

vấn, Thiệu Y Mẫn giới thiệu sơ qua về tình hình kinh doanh của Công ty Thương

mại Thịnh Hoa và chức trách của một giám đốc điều hành. Sau đó, cô đặt bút

xuống, nhìn thẳng Diệp Tri Thu và nói: "Cô Diệp này, về cơ bản thì tôi rất hài

lòng với biểu hiện của cô, nếu cô có niềm tin và hứng thú với chức vụ này thì

bước tiếp theo, chúng tôi sẽ sắp xếp thời gian để Chủ tịch Hội đồng quản trị Từ

trực tiếp gặp cô".

"Tôi có thể hỏi một câu không?"

"Cô cứ tự

nhiên".

"Tôi không hề chạy đôn chạy đáo để tìm việc làm, cũng không gửi

lý lịch xin việc lên mạng, sao cô Thiệu lại nghĩ đến việc gọi điện tìm tôi cho

chức vụ này?".

Thiệu Y Mẫn cười rồi trả lời: "Có người đã đánh giá rất

cao và đặc biệt giới thiệu cô với Chủ tịch Hội đồng quản trị Từ. Hơn nữa, Chủ

tịch Từ rất coi trọng người ấy, coi lời giới thiệu đó rất đáng tin cậy. Sau đó,

tôi đã đi thị sát một số trung tâm thương mại, khảo sát sơ qua về công việc

trước đây của cô Diệp, chỉ đơn giản như vậy thôi".

Diệp Tri Thu gật đầu:

"Tôi hiểu rồi, cho tôi chút thời gian suy nghĩ, mai tôi sẽ có câu trả lời về vấn

đề trực tiếp gặp Chủ tịch Hội đồng quản trị Từ, được không?".

"Đương

nhiên là được, khi nào cô suy nghĩ kỹ thì trực tiếp gọi điện cho

tôi."

Diệp tri Th