
iện lên một tia tươi cười như có như không, thực nhạt thực nhạt, mang theo
một chút đùa cợt ý vị: liền chơi đùa xem.
Đối với chuyện Hoắc Duẫn
Đình nói muốn hỗ trợ, Vạn Quý Phi sau khi về nhà liền quyết định đem cái này
trở thành một chuyện cười. Cô có thể nào đem chuyện cảm tình chính mình phó
thác ở trên thân một nam nhân không quan hệ gì với mình? Lúc ấy khẳng định là
bị ngớ ngẩn đi.
Đem ảnh ngày đó chụp
chỉnh sửa xong xuôi, liền đưa lên mạng. Vạn Quý Phi cũng đã nói rõ, đây là lần
cuối cùng mà cô hỗ trợ, về sau cho dù hắn có lại yêu cầu gì thêm, cô cũng không
liên quan.
Bởi vì cô cảm thấy, nam
nhân này quả thực không đơn giản, tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm, vẫn là
đừng tiếp xúc với hắn thì an toàn hơn.
Vạn Quý Phi người này có
đôi khi tuy rằng thực loắt choắt (nhị? chém a~), nhưng tuyệt đối không phải kẻ ngốc.
Cô cho rằng ở trong thế
giới chính mình, chỉ cần đơn thuần học tập thì tốt rồi, những chuyện khác phức
tạp gì đó vẫn là tạm thời bỏ qua. Cho nên sau khi hắn gọi điện tới vài lần, cô
đều nói một hai câu liền vội vàng cúp máy.
Sau khi ngày nghỉ kết
thúc, hết thảy lại nhớ tới việc phải làm trong đời. Lấy học tập làm nghiệp, ngày
nghỉ vụng trộm lười, tựa như hiện tại lúc này đây, buổi chiều cuối tuần cô đang
cầm laptop máy tính ở trên giường xem phim, lơ lơ lửng lửng nửa ngày nhàn, cuộc
sống rất thích thú.
“Uy!”
Bất thình lình bị người
náo đó hét lớn một tiếng, Vạn Quý Phi tháo tai nghe điện thoại xuống, nhìn
xuống Thiệu Mẫn đối diện giường.
“Cho cậu xem cái này.” Cô
ấy đánh cái thủ thế “Gửi tới QQ rồi đó, mở ra đi!”
Vạn Quý Phi vội vàng điểm
vài biểu tượng hình cái đầu nhấp nháy thật lâu, khung đối thoại là một đường
link, cô mở ra, là diễn đàn trường học.
Đập vào mắt cái tiêu đề
chói lọi bắt mắt: 《 Lựa chọn trung y, cuộc sống của bạn sẽ hướng đến bước
đường cùng 》.
Đơn giản lướt xem qua một
lần, đại khái ý tứ chính là lúc trước nhập học tràn đầy nhiệt tình, nghĩ đến
chính mình có thể đem trung y trong nước mở rộng phát triển ngày một lớn mạnh.
Đến khi tốt nghiệp, mới
biết được sự thật của xã hội, học trung y căn bản rất khó tìm được công việc
tốt. Ngay cả cuộc sống cơ bản cũng không giải quyết được, cái gì lý tưởng đều
biến thành lời nói suông.
Từ xưa đến nay diễn đàn
trường học chưa từng gặp qua loại đề tài không tích cực này, nhưng hôm nay ngôn
ngữ không tốt, ích kỉ chỉ quan tâm tới lợi ích chính mình, đối trung y chán
ghét, làm cho người ta nhìn mà trái tim băng giá.
Là thế hệ sau trong gia
đình làm bác sĩ, hơn nữa trong nhà mở quán trung y, Vạn Quý Phi tuyệt đối là
một trong những người ủng hộ trung y. Cô nhanh chóng lướt qua diễn đàn, tính đi
nói một hai câu.
“Này cậu sẽ không đi hồi
đáp đó chứ?”
“Đương nhiên!”
“Những thanh niên tràn
đầy nhiệt huyết, hiện tại toàn bộ diễn đàn đều tràn ngập các loại thầm oán, lúc
này đi phát biểu khẳng định sẽ bị chụp chết.”
Vạn Quý Phi vừa nghe
thấy, tùy tiện quét một vòng khắp topic này nhìn thử, quả nhiên đúng như lời
như Thiệu Mẫn nói, nội dung trên topic này mọi người đều là đối với việc học
trung y lên án.
“Người này có phải hay
không có bệnh? Viết cái chủ đề như vậy là có mục đích gì? Chẳng lẽ để khuyến
khích cho mọi người cùng nhau chán ghét trung y, làm cho trung y diệt vong hắn
liền trở nên cao hứng?” Khinh bỉ người như thế!
“Ai, có phải có bệnh hay
không đều tốt, nhìn đến cái này, tớ đều cảm thấy con đường phía trước thật tối
tăm mờ mịt.”
“Như thế nào cậu lại có
loại suy nghĩ này?” Không chiếm được nhận thức chung, Vạn Quý Phi trách cứ cô.
Thiệu Mẫn thở dài: “Đại
tiểu thư ơi, bộ cậu cho rằng người ta ai cũng đều giống như cậu hay sao, sau
khi tốt nghiệp trở về phòng khám nhà mình là được, căn bản không cần lo lắng
vấn đề công việc.”
Gia cảnh Vạn Quý Phi đối
với chúng bạn ở trong phòng ngủ không là cái gì bí mật, lúc trước nhập học khi
điền vào mẫu biểu《Bảng
điều tra tình huống gia đình》, đối với bối cảnh bác sĩ thế gia của cô, còn có người
anh trai học sinh giỏi nữa, tất cả mọi người cũng biết.
Cũng bởi vậy, cô mới phải
thừa nhận áp lực lớn hơn nữa, thành tích học tập nhất định phải cao, tuyệt
không thể để cho người ta lời ra tiếng vào.
Ở một bên đang xem sách
tiểu Mỹ sau khi nghe được đoạn đối thoại của hai người các cô, cũng khe khẽ thở
dài: “Thiệu Mẫn cậu còn tốt, học xong chính là thạc sĩ a, tìm việc có vẻ dễ
dàng, tớ cùng Diệc Lăng mới chính là sinh viên khoa chính quy, nghe các sư tỷ
nói, các bệnh viện lớn cũng không thu nhận sinh viên chưa tốt nghiệp, thật
khiến người phiền muộn!”
“Đúng rồi đó! Gần đây
trên radio không phải là có người nói trường học của chúng ta khi ra trường kỳ
thật còn chưa đến 10% có công việc ổn định, sau trường học mới lại làm sáng tỏ
nói có 90% tốt nghiệp đã có công ăn việc làm.
90%! Có khả năng sao? Đã
sớm nghe nói khoa trung y chuyên nghiệp chúng ta rất khó tìm việc, những bệnh
viện trung y không nhận sinh viên chưa tốt nghiệp, các bệnh viện nhỏ thì vẻn
vẹn một tháng chỉ có hơn một ngàn.
Hiện tại nói cái gì là
trư