
ừa rồi phí công, nhà của mình
đều bị người ta phát hiện, hơn nữa da mặt anh lại dày như vậy, há lại vì cô nói không đến sẽ không đến, anh có bao giờ nghe lời như vậy.
Khẽ thở dài, cô hơi gật đầu, liền dọc theo ngõ nhỏ trở về, vào nhà mới phát hiện, hai người già trong nhà đang triển khai một cuộc thảo luận về Lục Xuyên.
Bên đồng ý bà nội ý kiến cho rằng: “Bất luận thân
phận Lục Xuyên là gì, thành ý của nó không thể phủ nhận, dù sao đến gặp
cha mẹ, chuyện này đã là chính thức, chỉ cần nó thật tình, là có thể
chấp nhận.”
Bên phản đối ba ba cho rằng: “Hai nhà bối cảnh
gia đình cách nhau quá lớn, nếu gả nha đầu qua, chắc chắn sẽ chịu ủy
khuất, đến lúc đó nhà mẹ đẻ ngay cả việc nhỏ cũng không giúp được.”
Bà nội liền không đồng ý: “Vậy chiếu theo cách nói của con, thế nào cũng
phải tìm người môn đăng hộ đối, giống như nhà chúng ta sao, cháu gái còn có thể gả ra ngoài sao? Gia đình như vậy, con lại để nó gả qua chịu khổ hả?”
Ông Kim Đầu tỏ vẻ: “Chắc chắn không thể tìm gia đình
có điều kiện còn kém hơn gia đình chúng ta, nhưng điều kiền của của Tiểu Lục, cũng quá tốt, trèo cao té đau.”
Bà nội tức giậm chân: “Cái gì mà trèo cao?! Nếu như hai đứa nó thích nhau, vốn không còn trèo cao nữa rồi. Con luôn nói nhà chúng ta điều kiện kém, ở bên ngoài dễ bị người khác kỳ thị, vậy con cũng không thể bởi vì người có điều kiện
tốt, liền kỳ thị Tiểu Lục a, chẳng lẽ nó điều kiện quá tốt, cho nên
không thể theo đuổi cháu gái chúng ta sao?”
Ông Kim Đầu
cứng họng không nói được gì, nhìn thấy Kim Hạ trở về, liền vội vàng hỏi
nói: “Nha đầu, con cùng Tiểu Lục kia, rốt cuộc là quan hệ gì?”
Kim Hạ nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có gì, cũng chỉ là bạn bè”
“Chỉ là bạn bè, nó liền mang theo quà tặng đắc tiền như vậy đến nhà sao?”
“Anh ấy muốn đến, con cũng không có cách nào ngăn lại a.”
“Nha đầu, con nên thận trọng lo lắng chuyện này a, nhà bọn họ điều kiện tốt
như vậy, những ngày tháng sau này của con sẽ không dễ qua a.”
Bà cụ lập tức bác bỏ nói: “Cháu gái, mặc kệ nói gì, chỉ cần cháu thích, bà nội chắc chắn chấp nhận. Bà không hy vọng người khác bởi vì bà nghèo mà kỳ thị bà, bà cũng không thể bởi vì người khác giàu liền có thành kiến, suy bụng ta ra bụng người, chỉ cần đối phương người tốt, thì không có
gì gây trở ngại được.”
Kim Hạ có chút vô lực: “Bà nội, bà
cùng ba đều nói đến người nào vậy, cái gì mà nghèo hay giàu, con và anh
ấy thật sự không có gì, hai người đừng suy nghĩ nhiều. Con hơi mệt, về
phòng trước nằm một chút.”
Ngã lên giường, mặt vùi vào gối
đầu, đầu óc vẫn còn chút hỗn độn. Bất quá một buổi sáng, liền thêm được
hai thông tin về anh, một là từ hôn, hai anh là con của tư lệnh. Cô mơ
hồ có loại dự cảm, trong tương lai, ít nhất trong một khoảng thời gian
không ngắn, cô ắt sẽ bị anh quấy rầy, cô biết tính cách của anh, không
đạt được mục đích thề không bỏ qua.
Nhớ đến buổi tối cô rời khỏi anh, cô nói với anh, anh cái gì cũng muốn, lại không muốn hy sinh. Bây giờ anh làm được, đổi lại cô quyết định, vậy cô sao? Nên xử lý quan bệ với anh như thế nào?
Tiếp theo lại thấy mình lo lắng vô cớ. Trước mắt còn chưa đến lúc quyết định làm gì, anh cũng không có
buộc chính mình đáp lại cái gì, cô cần gì phải kinh hoảng phiền não như
vậy? Tóm lại chính mình không đến gần anh là được rồi, nếu anh muốn quấy rầy cô, vậy kệ anh đi, dù sao cô cxung không khống chế được hành vi của anh. Nghĩ như vậy, cô liền nặng nề ngủ.
Thứ hai phải cùng kỹ sư Lương đến công trường thị
sát, Kim Hạ cố ý mang giày đế bằng, ngày thường quen mặc âu phục nhỏ
cũng đổi thành trang phục thường ngày, tiện đi lại trên công trường. Mới đến công ty không lâu, nhận được thông báo Hướng Nam đưa đến, tiêu đề
màu đỏ, phía trước còn thêm một dấu chấm than to tướng, biểu thị ưu tiên tuyệt đối, khiến cô tạm dừng tất thảy công việc trên tay, ở công ty đợi lệnh.
Kim Hạ nào dám chậm trễ, lập tức xin chỉ thị của kỹ
sư Lương về chuyện này, kỹ sư Lương tất nhiên đáp ứng, cho dù chuyện lớn thế nào cũng không địch lại sắc lệnh chủ tịch Hướng tự tay viết, vì thế cô bị giữ lại ở công ty, kỹ sư Lương mang theo trợ lý khác bắt đầu đi
làm việc.
Đợi mãi đến buổi chiều, rốt cục Hướng Nam mới gọi điện thoại đến, bảo cô ngay lập tức đến sau hội trường. Một lát sau,
anh ta mang theo Lục Xuyên xuất hiện ở cửa, trong tay ôm một tập hồ sơ
dày, cộng thêm một cái laptop.
Kim Hạ đứng thẳng lên, ngoài ý muốn nhìn hai người, không rõ tình huống trước mắt, tay Lục Xuyên tùy ý đút vào túi trước, im lặng đứng trước mặt cô, trong mắt có thâm ý.
Hai người ánh mắt giao nhau, Kim Hạ liền có chút tránh né, chung quy thấy tầm mắt anh thật nặng, cô chống không nổi.
Hướng Nam buông văn kiện trong tay: “Cục trưởng Lục muốn xem xét báo cáo tài
chính của Nhân Hằng chúng ta, Kim Hạ, cô hỗ trợ ghi lại một chút những
câu hỏi của cục trưởng Lục, sau đó tập hợp gửi vào hòm thư của tôi, tôi
đi họp trước.”
Nếu là chủ tịch phân phó, Kim Hạ vốn không
nên thắc mắc, phải biết nghe lời đáp ứng, bất quá cô ở cùng một phòng
với Lục Xuyên cảm thấy áp lực, liền chần chừ nhìn Hư