
hóc một lát, hơi thanh tỉnh chút, chịu đựng đau đớn lau khô nước mắt, cô tựa vào tay anh ta
đứng lên, Trần Chi Thành ôm cô, từ trong túi quần lấy ra bao khăn giấy,
nhẹ nhàng thay cô lau vết máu trên mặt, khẩn trương nói: “Cậu thế nào
rồi, trên người có chỗ nào đau?”
“Mình không sao.” Kim Hạ lắc đầu, không muốn làm cho anh ta lo lắng.
Cách đó không xa, ông Kim Đầu té trên mặt đất, Lý Thiết Sinh che trước mặt
ông, tức giận khiển trách đối phương:”Động thủ đánh người già cùng phụ
nữ, chúng mày con mẹ nó cũng coi là người sao?!”
Ba người
đàn ông nhìn hai Trình Giảo Kim nửa đường lòi ra, không hiểu gì cả: “Các người là ai? Ông đây có vài vấn đề cần giải quyết, liên quan cái quái
gì đến các ngươi!”
Lý Thiết Sinh quét ba người liếc mắt một cái, lạnh lùng kiên quyết nói: “Chúng tôi là bạn của họ, cũng là phóng
viên, có gì tranh cải đến cục cảnh sát nói.”
Vừa dứt lời, còi cảnh sát liền từ xa đến gần vang lên, khoan thai đến chậm. Hàng xóm thay cha con bọn họ báo cảnh sát.
Kim Hạ thấy cảnh sát đến đây, hơi nhẹ nhàng thở ra chút, hai người đàn ông
mặc đồng phục lười biếng đi xuống xe cảnh sát, lại quen biết ba người
kia, đối với người đàn ông cầm đầu kia một ngụm một cái Triệu tiểu công
tử, nhiệt tình xưng hô. Giả vờ giả vịt hỏi nguyên nhân đánh nhau, liền
kết luận Kim Hạ bồi thường tiền xe 5 nạm, còn nói rất hay là thấy bọn họ khó khăn lại bị thương phần trên, giảm tiền bồi thường cho bọn họ.
Kim Hạ sửng sờ ở giữa đường, cô gặp biển số xe Audi kia, là giấy phép bản
địa, ba người kia và cảnh sát hiển nhiên quen biết, nói không chừng là
đầu rắn trong huyện, chính mình không biết mà thôi, dưới tình huống này, thật tìm không thấy người nói lý làm chủ, hơn nữa bâu giờ ba ba té trên mặt đất đau đến rên rỉ, cô đã không còn lòng dạ tranh cãi nữa, thầm
nghĩ chạy nhanh dùng tiền giải quyết việc này, rồi đưa ba đến bệnh viện.
Trần Chi Thành nhìn bọn họ một ổ rắn chuột câu kết với nhau làm chuyện xấu,
phẫn nộ buông Kim Hạ ra, đứng dây đi tranh luận cùng bọn họ, cùng Lý
Thiết Sinh cùng nhau dùng thân phận phóng viên thủ đô, cùng với chuyện
đối phương uống rượu điều khiển, gây bạo lực tạo áp lực cho bọn họ, dùng lý lẽ tranh luận, cuối cùng đanh được hiệp nghị, tiền xướt trầy xe
không cần bồi thường, phí chữa trị cho cha và con Kim Hạ thanh toán theo thực chi.
Trước khi Triệu công tử đi, liền nhìn Kim Hạ một cái, ánh mắt âm trầm tối tăm kia, làm cho cô ở mặt trời to lớn không
rét mà run.
Ánh mắt kia nói, chuyện này, không để yên!
*
Lý Thiết Sinh lái xe đưa cha con Kim Hạ đến bệnh viện, dọc theo đường đi
ông Kim Đầu đều cau mày ôm bụng, còn không quên cảm tạ hai ân nhân lớn,
Kim Hạ nắm tay ông, lo lắng lo lắng, cũng không biết có bị thường nội
tạng không.
Trần Chi Thành nhìn Kim Hạ, tuy rằng máu mũi cô đã dừng lại, cũng luôn miệng nói mình không có việc gì, nhưng anh ta
nghĩ có chút sợ, nếu không phải trên đường phỏng vấn, ngẫu nhiên đi qua
nơi này, nếu không phải Lý Thiết Sinh nói xuống xe xem thử, anh ta thật
không biết sẽ có kết cục gì.
Sau khi chẩn trị, ông Kim Đầu
bị xuất huyết rất nhỏ bên trong, cần lưu lại bệnh viên quan sát, Kim Hạ
chỉ bị thường ngoài da, băng bó tốt thì không có gì đáng ngại.
Bà nội từ hàng xóm nghe được chuyện này, hoang mang rối loạn mở mở điện
thoại gọi tới ông Kim Đầu, bất luận ông khuyên ngăn cản cùng an ủi như
thế nào, bà cụ nhà đều kiên trì muốn đến thăm, ông không lay chuyển
được, sợ bà vội vàng đến rồi xảy ra nguy hiểm, đành phải để cho kim Hạ
trở về đón.
Vẫn bồi ở bên cạnh Trần Chi Thành nghe xong,
chủ động nói với Kim Hạ: “Mình lái xe đưa cậu đi, như vậy nhanh chút.”
Không đợi cô trả lời, anh ta liền hỏi Lý Thiết Sinh cầm chìa khóa xe,
túm cổ tay cô đi.
Kim Hạ có chút lo lắng, anh ta lần này
trở về thu thập tin tức, đã biết sao chậm trễ anh ta, có thể ảnh hưởng
công tác của anh hay không. Trên hành lang bước chân của cô dừng một
chút, bắt lấy cổ tay từ bàn tay anh rút ra: “Không nên vẫn là mình tự đi đón bà nội, các cậu hẳn là có chính sự, không cần đi theo chúng tôi,
nếu không có các cậu, mình thật không biết phải làm sao bây giờ.”
“Cậu khách khí với mình như vậy để làm gì?” Trần Chi Thành nhìn cô, trực
giác nâng tay, muốn xoa xoa đầu cô, tay vừa đến giữa không trung, lại do dự, rơi xuống bả vai của cô, vỗ nhẹ nhẹ hai cái: “Bạn học một trường,
mình sao có thể ở nửa đường bỏ lại cậu mặc kệ.”
Kim Hạ không nói gì, cũng chỉ nhìn anh ta, Trần Chi Thành cười: “Đi thôi, lại chậm trễ bà nội cậu sẽ nóng vội.”
Thị trấn nhỏ không lớn, đón người chỉ là chuyện tốn chút thời gian. Đưa bà
cụ nhà đến bệnh viện, Kim Hạ cùng Trần Chi Thành mỗi người một bên, nâng cánh tay bà đến trước cửa, đối mặt với y tá trung niên đi đến, Trần Chi Thành thấy, kêu một tiếng mẹ.
Kim Hạ sửng sốt, bước chân
cũng ngừng lại theo, phụ nữ trung niên kia đi đến, hỏi Trần Chi Thành:
“Con sao lại chạy đến bệnh viện này?” Khi nói chuyện, bà ấy hồ nghi nhìn Kim Hạ cùng bà nội cô.
Trần Chi Thành vội vàng giới thiệu, chỉ chỉ Kim Hạ: “Mẹ, đây là là bạn thời trung học của con, K