Old school Easter eggs.
Sắc Yêu Ngọt Ngào

Sắc Yêu Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326584

Bình chọn: 7.5.00/10/658 lượt.



lại bệnh viện, cậu một cô gái nhỏ, đi buổi tối không an toàn.”

Kim Hạ lắc đầu: “Không có việc gì, mình ngồi xe ba bánh đi qua, không quá

xa.” Dứt lời ngay tại ven đường goi được một chiếc, Trần Chi Thành không tiếp tục kiên trì, ôn nhu nói: “Đi đường cẩn thận.”

Kim Hạ ngồi trên xe, vẫy tay với anh ta: “Cậu về đi.”

Quay sang, nước mắt sắp rơi xuống, cô liều mạng nắm chặt lòng bàn tay của

mình, thẳng đến khi xuống xe, vọt vào trong thang lầu bệnh viện, mới

ngấm ngầm chịu đựng khóc lên.

Cô hận chính mình quá mức

kiềm chế, có thể sống tùy tính một chút, lại tùy hứng làm bậy một chút,

có phải sẽ không thống khổ như vậy hay không. Nhưng, cô vĩnh viễn cũng

không có cách nào biết được, nếu lúc ấy đáp ứng với Trần Chi Thành rồi,

trong lúc đó bọn họ sẽ đi đến tình trạng gì, kết cục gì.

Di động đột nhiên vang lên, tiếng chuông quanh quẩn ở trong thang lầu, có

vẻ chói tai bao nhiêu. Cô lau nước mắt, từ trong túi xách lấy điện thoại cầm tay ra, điện báo hiện lên rõ ràng hai chữ Lục Xuyên, lòng cô lập

tức đập nhanh lên, hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, cô hoàn toàn quên

tồn tại của Lục Xuyên, cũng quên xin phép anh cô bỏ lỡ chuyến xe lửa

buổi chiều.

Ngón tay trượt trên màn hình, Kim Hạ tiếp điện

thoại, đầu bên kia lập tức vang lên thanh âm nôn nóng của Lục Xuyên:

“Sao em còn chưa về nhà? Có lên xe lửa tối nay hay không? Khoảng lúc nào thì đến? Tôi đi đón em.”

Theo Lâm Tịch đến nhà ăn cơm xong trở về, anh đoán Kim Hạ hẳn là đã trở về, không nghĩ đến đẩy cửa ra,

trong phòng tôi đen như mực, đợi cả nửa ngày cũng không thấy cô trở về,

ngay cả gọi điện thoại thậm chí tin nhắn cũng không có, làm cho anh tức

không có chỗ xả, lại lo lắng cô ở trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thật sự nhịn không được mới gọi điện thoại đến.

Kim Hạ nức nở hai cái, cực lực ổn định hô hấp, không muốn để anh phát hiện mình

đang khóc: “Thật xin lỗi, tôi không có lên xe lửa, bởi vì có một chút

việc, có thể tôi trễ một chút tôi mới trở lại được.”

Lục

Xuyên nghe được cô nói chuyện mang theo giọng mũi dày đặc, như vừa mới

khóc, tim thắt lại một chút, thanh âm cũng mềm đi: “Em, đang khóc sao?

Có chuyện gì vậy?”

Kim Hạ trầm mặc, do dự có nên nói cho

Lục Xuyên chân tướng sự việc hay không. Nếu nói cho anh, anh sẽ giúp

mình sao? Anh dựa vào cái gì mà giúp cô chứ? Anh và cô, nói trắng ra chỉ là giao dịch, làm sao có nhân tình gì. Cho dù anh có chút thích cô,

cũng không nhất định sẽ giúp cô đến mức này, ngược lại chính mình đối

với anh xảy ra phản ứng phức tạp, loại chờ mong nguy hiểm này, nếu làm

không tốt cuối cùng sẽ cắn nuốt chính mình.

Cô cảm thấy

muốn gào thét vạn lần cứu cứu tôi, giống như lúc ấy cô bị ngã xuống đất, người trong lòng nhớ đến là anh, người muốn cầu cứu, cũng là anh. Nhưng âm thanh cô cầu cứu rất mỏng manh, giống như ánh nến đón gió, cô nói

không nên lời, anh cũng nghe không được.

“Không có gì,

trong nhà có chút việc nhỏ.” Cô nhẹ nhàng từ tốn nói, Lục Xuyên nghe vậy có chút buồn bực, cô không chịu nói rõ với anh, nói trắng ra chính là

cô cảm thấy quan hệ của bọn họ không chiếm phần đầu, không nhất thiết

phải nhiều lời với anh. Nếu đã như vậy, anh cũng không định nói nhiều,

có vẻ chính mình là người quan tâm thái quá, người ta còn không cảm

kích: “Vậy khi nào em trở về? Tôi nhớ rõ tôi chỉ đồng ý cho em rời đi 5

ngày.”

Kim Hạ tính nhẩm một chút, xem ra dù thế nào cũng

phải ở lại đây 2 3 ngày, tính tính, bỗng nhiên nghĩ đến công tử nhỏ họ

Triệu kia khi đi hung tợn liếc mắt một cái, lại có chút lo nghĩ. Chọc

giận con rắn đầu đàn ở đây, không biết có bị trả đũa hay không, cô hy

vọng buồn lo của mình chỉ là vô cớ: “Tôi còn phải nghỉ ngơi ở chỗ này 3

ngày, 3 ngày sau sẽ trở về.”

“Lâu như vậy? !”

Kim Hạ giống như có thể nhìn thấy, ở đầu bên kia, trên trán Lục Xuyên có

khắc bốn chữ to lóng lánh tôi thật khó chịu, chạy nhanh bù thêm một câu

cứu vớt: “Cũng không nhất định là ba ngày, tóm lại tôi sẽ nhanh chóng

trở về gấp.”

Thế này bức bối của Lục Xuyên mới thuận chút,

không tình nguyện ừ một tiếng, tiếp theo liền lâm vào trầm mặc. Anh

không muốn cúp điện thoại, định tiếp tục cùng cô nhiều lời một lát, muốn nghe tiếng nói của cô, nhưng môi động lại động, cũng không biết nên tán gẫu cái gì. Loại chuyện nấu cháo điện thoại này, hình như người yêu mới có thể làm.

Trong lúc do dự, nghe được bên kia nói: “Đã

trễ, anh đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải đi làm nữa, ngủ ngon.”

Trong lúc nói, còn sót lại một chút khóc nức nở.

Lục Xuyên

ừ, tiếp theo điện thoại đã bị chặt đứt. Anh cầm điện thoại trong tay ném lên sofa, kéo cửa ban công rồi đi ra ngoài, trên đầu cây phơi đồ còn

mắc quần áo Kim Hạ, lúc cô đi quên lấy vào.

Châm điếu

thuốc, anh tựa vào lan can, nhìn thành phố trước mắt đèn đuốc sáng trưng như cũ, trong lòng có chút cô đơn. Anh không định thừa nhận, nhưng quả

thật anh trông chờ cô trở về, cho dù buổi tối ở nhà Lâm Tịch ăn cơm, anh đều muốn ứng phó nhanh cho xong chuyện, anh phải về nhà.

Chỉ là anh không ngờ, gọi điện thoại qua, cô lại đang khóc. Lật lại trí nhớ của mì