
khỏi bệnh cho Tây Hải Đại
hoàng tử này, nam liền thu vào cung làm phi tử của Tây Hải Đại hoàng tử, nữ
liền thu vào cung làm phi tử cho Tây Hải Nhị hoàng tử.
À, hóa ra, vị Đại hoàng tử Điệp Ung của Tây Hải này,
nghe đồn cũng là một kẻ đoạn tụ.
Tây Hải Thủy Quân kia nhất thời gấp đến độ sứt đầu mẻ
trán, viết ra bản cáo thị này cũng chẳng thèm quan tâm tới lẽ thường. Quả thật
trên đời này, phần lớn những người tài ba đều là kẻ đoạn tụ, ví như lão cha
Kình Thương của Ly Kính năm nào. Nhưng cũng có một phần (lớn hơn) những người
tài ba cũng không phải là kẻ đoạn tụ. Cáo
thị của hắn chẳng quan tâm tới lẽ thường, làm cho đám người tài ba không phải
đoạn tụ sợ hãi vội vã tránh xa. Rốt cuộc đến lúc phát hiện ra điểm không tốt
của bản cáo thị này, bảng cáo thị này đã sa chân vào một vũng nước lạnh, làm nổ
tung tứ hải bát hoang.
Từ đó về sau, trước nhà Tây Hải Thủy Quân, đám người
đoạn tụ như nước sông Hoàng Hà, sóng sau đè sóng trước lớp lớp đắp bồi, kéo đến
không dứt. Đáng tiếc rằng đám người đoạn tụ này tuy là cũng có chút chân tài
thực học, nhưng cũng không phải là những kẻ cực kỳ tài ba.
Hồn phách của Mặc Uyên ký gửi cũng thật sâu, không có
tiên pháp siêu nhiên tới cảnh giới, cũng không thể nhận ra được trong thân thể
Điệp Ung đang có một cái hồn phách hàng ngày chia sẻ tiên lực với hắn.
Kết quả là, Đại hoàng tử Điệp Ung bị bám chặt càng
ngày càng không còn dáng vẻ của thần tiên nữa. Phu nhân của Tây Hải Thủy Quân
thấy con mình ngày càng tiều tụy, cực kỳ đau khổ, ngày ngày chạy tới trước mặt
phu quân khóc lóc một hồi, làm Tây Hải Thủy Quân cũng thập phần bi thương.
Người nếu có lòng hướng đạo, trời quyết sẽ không tuyệt
đường. Vị đệ đệ cùng cha cùng mẹ của Điệp Ung kia, Nhị hoàng tử Tô Mạc Diệp,
lại có quan hệ bạn rượu với tứ ca nhà ta. Sau khi tứ ca tìm thấy Tất Phương từ
Tây sơn trở về Thập Lý Đào Lâm, có một ngày cãi nhau với Chiết Nhan hai ba câu,
liền đi thẳng một mạch tới Thủy Tinh Cung của Tây Hải tìm Tô Mạc Diệp uống
rượu.
Bởi trong Thủy Tinh cung của Tây Hải có chuyện buồn
như vậy, Nhị hoàng tử Tô Mạc Diệp uống hơi nhiều một chút, người cũng hơi ngà
ngà, mới kể cho tứ ca nghe toàn bộ những chuyện đang xảy ra trong nhà hắn. Tứ
ca nghe xong chuyện nhà Tô Mạc Diệp này, động lòng trắc ẩn, lập tức tỏ ý rằng
sẽ mời thượng thần Chiết Nhan đến giúp hắn một tay. Mặc dù Chiết Nhan vẫn tự
mình xác nhận, mình là một vị thượng thần thần bí " lui khỏi tam giới,
không hỏi hồng trần, tình thú tao nhã, mà phẩm vị càng tao nhã hơn tình thú"
không muốn giao du với kẻ xấu, có điều không thoát khỏi sự ép buộc uy hiếp đoạn
tuyệt của tứ ca, cho nên đành tức tốc tới Tây Hải. Một chuyến đi này, lại thu
được tin tức cực đáng mừng là Mặc Uyên sắp tỉnh lại, kết thúc những tháng ngày
tưởng nhớ vô vọng của ta.
Đôi mắt đào hoa của Chiết Nhan nhìn xa xăm nói :
" Lúc ta ly khai Tây Hải, có đáp ứng với đám tiểu thần tiên của Tây Hải
kia, rằng một ngày sau sẽ phải một vị Tiên sứ tự mình đến Tây Hải chăm sóc Điệp
Ung. Muốn cho hồn phách của Mặc Uyên kia khôi phục một cách thuận lời, thân thể
của Điệp Ung kia cũng cần chăm sóc cẩn thận."
Những lời này của lão nói tuy cũng có đạo lý, nhưng ta
chợt nhíu mày nói : " Nhưng trong rừng đào của ngươi có Tiên sứ từ bao giờ
?"
Hắn cười cười đáp : " Lần trước Đông Hải Thủy
Quân kia làm tiệc đầy tháng, nghe nói có một vị tiên nga buộc một dải lụa trắng
mỏng ngang mắt, tặng Đông Hải Thủy Quân một bầu rượu hồ đào làm hạ lễ, lại tự
xưng là người hầu ở trong đào lâm nhà ta. Sau đó lại có kẻ nói vị tiên nga kia
tự xưng là muội muội của Thái tử Dạ Hoa trên Cửu Trùng Thiên, mấy lão thần tiên
đi Cửu Trùng Thiên tìm hiểu mất nửa tháng, cũng không tìm ra nổi vị muội muội
nào của Dạ Hoa, sau lại chạy tới chỗ Đông Hải Thủy Quân chứng thực, hóa ra vị
tiên nga kia cũng không phải là một tiên nga, mà vốn là một vị tiên quân nam
mặc đồ nữ, cũng bởi vì có chút tình đoạn tụ với Dạ Hoa, nên đường đường một
thân nam nhi phải vận hồng quần, giả vờ nói mình là muội muội của hắn, để phần
nào khỏa lấp"
Ta cắn cắn môi nói : " Cái vị Đông Hải Thủy Quân
này, cũng thật vui tính, ha ha, thật là vui tính."
Có thể tự mình đến chăm sóc tiên thể của Tây Hải Đại
hoàng tử kia, để báo đáp Mặc Uyên, ta cực kỳ cảm kích Chiết Nhan. Có điều lần
này lão nhất định bắt ta phải cải trang thành một nam tử, cố tình đổ cái án
đoạn tụ lên đầu ta, làm ta có phần phiền muộn. Có phần hối hận là ngày đó không
có tứ ca cầm đầu, ở bữa tiệc đầy tháng của Đông Hải Thủy Quân, lẽ ra ta không
nên lôi tên tuổi của Chiết Nhan ra.
Ánh mắt gian tà của Chiết Nhan liếc nhìn ta, ta nhìn
lên trời, bắt quyết biến thành một vị thiếu niên, trên mắt vẫn buộc một dải lụa
trắng.
Mất một canh giờ, cuối cùng cũng tới Tây Hải.
Chiết Nhan lại ra vẻ một vị thượng thần nghiêm nghị
đứng đắn mang theo ta tiến thẳng xuống dưới biển, vòng vo trong nước chừng hai
ba chén trà nhỏ, đã thấy cửa của một tòa thủy tinh rộng rãi trước mặt, Tây Hải
Thủy Quân dẫn theo chúng thần tiên của Tây Hải cùng đứng sắp hàng đón