
n bà muốn bao nhiêu được
bấy nhiêu, chẳng phải trong Trữ tú cung còn hơn 100 mỹ nhân chờ hắn, sao có thế
với mình sinh ...
Không nên tự mình đa
tình, thật may, đây là thực tế không phải là tiểu thuyết xuyên qua!
Ba ngày sau là lần chọn
lựa thứ hai của tuyển tú. Lần này là tiến hành trong Ngự hoa viên, do Thái hậu,
hoàng hậu và các tần phu cùng chọn.
Bốn tú nữ một nhóm cũng
chính là bốn người cùng phòng, theo thứ tự tiến lên cho Thái hậu, hoàng hậu xem
xét. Dựa vào trang phục, khí chất, nghi thái, tướng mạo mà chọn lựa.
Cảnh náo nhiệt này Tương
Nhược Lan đương nhiên sẽ không bỏ qua, cả quá trình nàng vẫn chỉ ở bên cạnh
Thái hậu, đôi khi còn đề xuất một số chủ ý. Trước, Lưu Tử Đồng đã nói với nàng,
Lưu phu nhân đã chọn cho nàng ta một đám tốt, chờ bị đánh trượt tuyển tú rồi sẽ
đính hôn.
Lúc đến lượt Lưu Tử Đồng,
Thái hậu thấy nàng thanh tú, trắng trẻo, có vẻ rất thích, đang định giữ bài tử
của nàng lại. Tương Nhược Lan nhìn thấy, nhỏ giọng nói với Thái hậu:
- Thái
hậu, lúc trước ta đẩy nàng vào hồ nước, nàng bị bệnh một năm.
- Bị bệnh
một năm?
Thái hậu nhíu nhíu mày,
nhẹ nhàng lắc đầu, lướt qua bài tử của nàng.
Bên kia, hoàng hậu cùng
phi tần cũng giữ lại không ít bài tử, Cận Yên Nhiên, Tương Phinh Đình, Lâm Đan
Phượng đều được giữ lại.
Thái hậu hỏi Tương Nhược
Lan:
- Nghe
nói đường muội của ngươi cũng là tú nữ?
Tương Nhược Lan nghe vậy,
nhìn Tương Phinh Đình một cái. Tương Phinh Đình vẫn luôn để ý Thái hậu và Tương
Nhược Lan, thấy nàng nhìn qua, Thái hậu theo mắt Tương Nhược Lan nhìn mình mỉm
cười thì không khỏi vui vẻ vô cùng.
Thái hậu nhìn thoáng qua
Tương Phinh Đình, quay đầu lại cười nói với Tương Nhược Lan:
- Nhìn
cũng không tồi, đợi chút nữa dẫn đến Từ trữ cung đi.
Tương Nhược Lan trả lời:
- Vâng
Sau nửa canh giờ, chọn
lựa chấm dứt, hơn 100 tú nữ còn lại hơn 50, một số được chỉ hôn cho vương tôn
quý tộc, một số thì bị đưa về.
Mà 50 người lưu lại này,
mười ngày sau sẽ tiến hành thi thố để Hoàng thượng, hoàng hậu, Thái hậu chọn
lựa. đó cũng là lúc chọn tần phi hậu cung.
Sau khi chọn lựa xong,
Tương Nhược Lan sai người gọi Tương Phinh Đình đến.
- Đường
tỷ
Tương Phinh Đình vừa thấy
nàng đã cười tươi ngọt ngào khiến tóc gáy Tương Nhược Lan dựng đứng.
Tương Nhược Lan nhìn nàng
đạm mạc cười:
- Chẳng
phải ngươi muốn ta đã ngươi đến thỉnh an Thái hậu? Fiờ đi thôi?
- Cảm ơn
đường tỷ, cảm ơn đường tỷ
Vẻ mặt Tương Phinh Đình
như nở hoa.
Tương Nhược Lan xoay
người, lạnh lùng cười, Tương Phinh Đình vội vàng theo đi.
- Đường
tỷ, Thái hậu hiền không? Có dễ nói chuyện? Hôm nay bà có hài lòng với ta không?
Ta nên làm thế nào bà mới thích ta?
Tương Phinh Đình vì quá
kích động mà hỏi liên tiếp
Sao có thể không kích
động, có thể diện kiến thái hậu thì chuyện tiến cung chắc đến chín phần rồi.
Tương Nhược Lan bị nàng
hỏi mà phát phiền, dừng bước, quay đầu nhìn nàng, lạnh lùng nói:
- Ngươi
chỉ cần bớt lời đi thì Thái hậu sẽ thích ngươi
Tương Phinh Đình nhìn
bóng lưng nàng mà khẽ cắn môi. Tạm thời để cho ngươi đắc ý, có ngày ngươi sẽ
phải quỳ gối trước mặt ta.
Sau đó lại tươi cười,
đuổi theo.
Từ Trữ cung, Tương Phinh
Đình đoan trang hành lễ với Thái hậu. Thái hậu vì Tương Nhược Lan mà cũng vô
cùng khách khí với nàng ta, đầu tiên là ban ngồi rồi còn tặng một chuỗi chân
trâu gọi là lễ gặp mặt.
Tương Phinh Đình nhớ lời
Tương Nhược Lan, im lặng ít nói, chỉ mỉm cười nên càng có vẻ ôn thuận nhu hòa,
hơn nữa, tướng mạo nàng vốn xinh đẹp nên Thái hậu rất thích.
- Tương
cô nương có tài nghệ gì? Thái hậu cười hỏi.
Tim Tương Phinh Đình đập
loạn, nếu Thái hậu đã hỏi thế thì chắc hẳn là rất hài lòng với mình
- Tiểu nữ
cầm kỳ thi họa, xướng khúc nhảy múa, thêu thùa đều có biết một chút
Tương Phinh Đình cúi đầu,
nét mặt ửng đỏ.
Ý cười trên mặt Thái hậu
càng sâu, Tương Nhược Lan cũng có chút giật mình, có thể ở trước mặt Thái hậu
nói ra những lời này hẳn phải mười phần chắc chắn. Xem ra, Tương Phinh Đình vì
chuyện tiến cung mà khổ công từ nhỏ đến lớn a!
Nhưng, ngươi muốn tiến
cung thì có thể đẩy người khác vào đường cụt?
- Không
sai không sai.
Thái hậu kéo tay Tương
Nhược Lan cười nói:
- Đúng là
đường muội của ngươi, đúng là cô nương đáng yêu, ngươi ở Tương phủ vài năm,
tình cảm với đường muội chắc rất tốt
Tương Nhược Lan thấy
Tương Phinh Đình rất muốn thể hiện thì nói:
- Cứ để
đường muội tự nói thì hơn.
Thái hậu cười nhìn về
phía Tương Phinh Đình, Tương Phinh Đình thẹn thùng cúi đầu nói:
- Trong
lòng ta, ta luôn coi đường tỷ là thân tỷ (chị ruột), đường tỷ là người ta thích
nhất.
Lời này càng làm cho thái
hậu vui vẻ, trong lòng hảo cảm với Tương Phinh Đình càng tăng.
Lúc này, Tương Nhược Lan
đột nhiên mở miệng:
- Thái
hậu, đường muội nói quả không sai, khi đó, ta cũng coi đường muội là thân muội,
cái gì cũng nói cho nàng.
- Có đúng
không? Hai người thân thiết thật tốt
Thái hậu lại cười, Tương
Phinh Đình cũng cười rất vui vẻ, nghĩ thầm, Tương Nhược Lan này thật đúng là có
thể giúp sức
Tương Nhược Lan cũng
cười, nàn