
Thiệu Khang nắm tay
nàng an ủi:
- Cứ từ
từ thôi.Trước nàng chưa quen việc này, nhất thời không thích ứng được cũng là
chuyện đương nhiên. Nàng không cần quá khẩn trương, đều là người một nhà, cho
dù có cái gì không ổn cũng không sao.
Lời này nghe thật ấm
lòng, Tương Nhược Lan dừng bước nhìn hắn:
- Thiệu
Khang, ta sẽ hết sức, ta sẽ cố gắng làm thê tử tốt của ngươi.
Cận Thiệu Khang nắm chặt
tay nàng, cười cười. Hai người chậm rãi đi về phía trước, ánh trăng chiếu lên
người bọn họ, cảnh tượng vô cùng nhu hòa.
Rất nhanh đã tới Trung
thu, Tương Nhược Lan từ sáng đã dậy sớm chuẩn bị mọi thứ. Hôm nay nàng ăn mặc
trang trọng. Có khác đến, làm chủ nhân không thể quá thất lễ.
Trong phủ giăng đèn kết
hoa, rất có không khí lễ hội. Thái phu nhân cũng mặc quần áo mới, vẻ mặt ửng
hồng. Triệu di thái thái bởi vì sắp được gặp nữ nhi của mình nên cũng rất hưng
phấn. Không lâu sau, Cận Thiệu Khang cũng trở về, mọi người tề tựu một chỗ chờ
khác đến.
Không lâu sau, hạ nhân
vào báo, xe ngựa của hai vị tiểu thư đã tới cửa.
Ngoài cửa, Tương Nhược
Lan sớm đã an bài người tiếp đón. Chỉ chốc lát sau, đã có gia đinh đưa hai tiểu
thư và hai cô gia vào đại sảnh.
Thái phu nhân ngồi ở chủ
vị, nhận lễ của hai tiểu thư và hai cô gia.
Sau đó, hai Cận tiểu thư
hành lễ với Triệu di thái thái.Sau đó thái phu nhân giới thiệu Tương Nhược Lan
cho bọn họ:
- Đây là
đại tẩu của các ngươi đó. Đây vẫn là lần đầu gặp mặt!
Hai vị tiểu thư đầu tiên
là hành lễ với Tương Nhược Lan, bên kia, phu quân của các nàng cũng đang bái
kiến Cận Thiệu Khang.
Tương Nhược Lan lặng lẽ
đánh giá các nàng, vóc người cao gầy là nữ nhi của Chu di thái thái, tên là Cận
Yên Hồng, khuôn mặt trắng trẻo, trầm mặc ít nói, nhìn qua vô cùng ôn thuận. Phu
quân nàng họ Lý, tổ tiên cũng từng là cao môn đại hộ, hắn là trưởng tử. Nếu
không phải coi trọng Cận gia thì chắc cũng chẳng lấy một thứ nữ. Hắn thi thố
bình thường chỉ làm đến Huyện lệnh, muốn nhanh chóng được leo cao thì đương
nhiên phải dựa vào nhà mẹ của thê tử. Hơn nữa, Cận Yên Hồng cũng sinh hạ một
trai một gái cho Lý gia nên tới nay nàng vẫn được phu quân coi trọng.
Cận Yên Hồng này dù ôn
nhuận nhưng vẫn còn đỏ mặt mà cố gắng lấy lòng Tương Nhược Lan.
Mà nhị tiểu thư Cận Yên
Vân là nữ nhi của Triệu di thái thái, xinh đẹp động lòng người, lại có mẹ đẻ
chiếu cố nên gả cho nhà khá hơn Cận Yên Hồng nhiều. Mặc dù cũng là thứ nữ nhưng
lấy được phu quân là nhân sĩ kinh thành, giờ làm quan trong Hàn lâm viện. Hơn
nữa, Cận Yên Vân cũng sinh được một con trai, rất được phu quân sủng ái. Vẻ mặt
nàng có sự đắc ý, nói năng cũng xởi lời hơn Cận Yên Hồng nhiều.
Lúc này Cận Yên Vân hành
lễ với Tương Nhược Lan sau đó cười nói:
- Hôm Hầu
gia thành hôn cũng về nhưng vì quá vội nên chưa gặp phu nhân. Hôm nay thấy mới
biết được phu nhân là nữ tử khiến người khác kính nể như vậy. Thật sự hận là
gặp gỡ muộn.
Thái phu nhân cười nói:
- Yên Vân
làm mẹ rồi mà vẫn chẳng thay đổi gì, vẫn đáng yêu như trước.
Triệu di thái thái tươi
cười, Vương thị cũng cười nói:
- Chỉ cần
Yên Vân đến một hồi là trong nhà đã náo nhiệt rồi. Nàng vừa nói thì chim trên
cây cũng bị dỗ xuống.
Cận Yên Vân đi tới cạnh
Vương thị cười nói:
- Nhị
tẩu, ta vừa mới về, ngươi đã chê ta rồi?
Vương thị cầm tay nàng
cười nói:
- Ta mong
mỗi ngày ngươi quay về còn chẳng được.
Cận Yên Vân nói chuyện
khiến không khí trở nên rất náo nhiệt, so ra, Cận Yên Hồng có vẻ vụng về hơn.
Nhưng Cận Yên Hồng cũng
không ngốc, thấy như vậy, nàng vội kéo hai đứa con của mình ra, nữ nhi 3 tuổi,
nam hài 4 tuổi. Hai đứa trẻ được mẫu thân sai bảo nên đến nói chuyện với thái
phu nhân. Thái phu nhân vốn thích trẻ con, hơn nữa hai đứa trẻ rất đáng yêu nên
bà cũng rất vui. Thưởng cho hai đứa rất nhiều đồ.
Náo nhiệt một hồi, Tương
Nhược Lan tự mình dẫn các nàng đến chỗ nghỉ. Mỗi lần quay lại, hai tiểu thư đều
ở lại Hầu phủ mấy ngày.
Tương Nhược Lan chuẩn bị
cho bọn họ hai tiểu viện gần nhau, đây cũng là chỗ khi bọn họ trở về ở.
Tương Nhược Lan cười nói
với các nàng:
- Đây là
lần đầu tiên ta chuẩn bị việc này, chẳng biết có ổn thỏa không. Nếu có chỗ nào
không hài lòng thì cứ nói thẳng. Khó được lúc các ngươi trở về, nhất định phải
để các ngươi ở thoải mái.
Cận Yên Hồng còn chưa kịp
nói gì thì Cận Yên Vân đã cướp lời:
- Chúng
ta rất hài lòng, thật là khiến phu nhân vất vả rồi…
Nàng nhìn sân vườn rồi
nói:
- Tốt
lắm! Phu nhân nghĩ thật chu đáo.
Tương Nhược Lan cười nói:
- Các
ngươi hài lòng là tốt rồi. Các ngươi nghỉ ngơi đi.
Vừa nói vừa xoay người
rời đi.
Tương Nhược Lan đi rồi,
hai vị tiểu thư vào phòng của mình. Trong phòng quét dọn rất sạch sẽ, mọi thứ
đều được chuẩn bị chu toàn. Rất nhanh đã có hạ nhân bưng nước lên hầu hạ bọn họ
rửa mặt. Sau đó lại có nha hoàn bưng thuốc lên. Cận Yên Hồng vì ngồi xe lâu mà
đầu óc choáng váng, thuốc này rất có ích với nàng. Nàng nói với phu quân mình:
- Sớm
nghe nói phu nhân tính cách điêu ngoa thô tục, hôm nay thấy lại cảm giác là
người có trước có sau. Với người ngoài