Pair of Vintage Old School Fru
Tình Yêu Nơi Đâu

Tình Yêu Nơi Đâu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327214

Bình chọn: 7.00/10/721 lượt.

nới lỏng để thắt chặt, hay như Hắc Tử nói, cái cột

vững như thế không ôm thật đáng tiếc?". Anh tức giận hằm hằm trừng mắt nhìn

Khánh Đệ. Thấy cô cười dịu dàng, anh mới thả lỏng, cười theo, "Có ông ấy thì

những ngày sau này của anh chẳng qua cũng chỉ tươi sáng hơn một chút, công việc

thuận lợi hơn một chút. Không có ông ấy, anh vẫn như trước đây, có sự nghiệp của

riêng mình, có điều muốn phát triển thì mất sức nhiều hơn thôi. Vì một người

không quan trọng, hy sinh sự vất vả và kiêu ngạo ba mươi năm qua của mẹ, giống

như em đã nói, thả mồi bắt bóng, thật không đáng".

Thấy anh trịnh trọng và quyết liệt như thế, Khánh Đệ cười rạng rỡ.

"Không nói mấy chuyện này nữa. Hôm qua anh đã bàn với mẹ rồi, căn hộ nhỏ tầng

dưới sắp hết hạn cho thuê, ý mẹ anh là không tham chút tiền cho thuê nhỏ nhoi đó

nữa, đợi người thuê nhà chuyển đi, bảo Ái Đệ chuyển về đây ở."

Đây cũng là việc mà Khánh Đệ đang suy nghĩ, Ái Đệ nếu thật sự ly hôn, ít nhất

cũng mất vài tháng mới có kết quả. Mặc dù phòng ở khách sạn cô và Ái Đệ ở bây

giờ là phòng thuê lâu dài của Khương Thượng Nghiêu, nhưng cũng chẳng phải cách

hay, cô cũng không thể ở lại Vấn Sơn mãi.

"Việc này em sẽ bàn với Ái Đệ, tiền thuê nhà không thể không trả, nhưng giờ

tình hình kinh tế của nó không ổn, có thể chỉ trả được thấp hơn. Ngoài ra, anh

Hắc Tử rốt cuộc đang nghĩ gì? Hai anh em anh đang tính toán điều gì? Anh ấy

không sợ bảo vệ em gái em như thế, người ta sẽ nói ra nói vào hay sao? Hơn nữa,

anh cũng biết em không tán thành. Ái Đệ đã vấp ngã một lần, phải cho nó chút

thời gian để nhìn rõ con đường phía trước."

Nghe vậy, Khương Thượng Nghiêu dừng bước, khó che giấu vẻ ngượng ngùng trên

mặt.

Khánh Đệ liếc nhìn anh, chậm rãi nói: "Anh gọi một cú điện thoại đã mời được

luật sư Nghiêm đến, sau đó không hỏi han gì nữa, chẳng phải muốn tạo cơ hội cho

anh Hắc Tử sao, để anh ấy đóng vai trò anh hùng cứu mỹ nhân với Ái Đệ?".

"Khánh Đệ, nếu em không hài lòng về biểu hiện của anh, thế này đi, ngày mai

anh nghỉ phép, đích thân đến nhà họ Hướng hù dọa họ một trận. Nếu cần, anh sẽ

gọi một tên như Vương Bá Long béo núc trần trùng trục đi cùng."

"Em đang nói nghiêm túc!"

"Được, được, chúng ta nói chuyện nghiêm túc." Thấy cô hờn dỗi, Khương Thượng

Nghiêu vội vàng nghiêm chỉnh, "Tính cách của Hắc Tử là thế, nếu không nói thẳng

ra, cậu ấy sẽ chịu đựng một mình. Nếu đã nói hết ra rồi, cậu ấy phải làm đến

cùng, như vậy mới không phải gánh hư danh. Vì vậy, dù anh muốn ngăn cậu ấy cũng

chẳng ngăn được. Còn việc tán thành hay không, Khánh Đệ, cuộc đời của Ái Đệ là

của cô ấy, đi con đường nào do trải nghiệm và tâm trạng của mỗi người quyết

định, em có thể hướng dẫn, nhưng đừng lựa chọn thay Ái Đệ".

Khánh Đệ mím chặt môi, dù cô vẫn luôn yêu anh sâu sắc, nhưng chưa bao giờ có

ý định can dự vào cuộc sống của anh, lúc nào cũng suy nghĩ cho người mình yêu.

Không thể phủ nhận, đúng là cô có tâm lý bảo vệ em gái, Khánh Đệ vẫn bướng bỉnh

nói: "Anh Hắc Tử và Ái Đệ không hợp đâu, hai người tính cách đều ngang ngạnh

ương bướng. Còn nữa, gian hàng ngoài chợ do Hướng Lôi đứng tên ký hợp đồng. Nhà

anh ta nhất định sẽ không để Ái Đệ làm tiếp. Em đang suy nghĩ, nếu đồng ý, Ái Đệ

có thể đến Bắc Kinh sống cùng em. Chỉ cần chăm chỉ, cuộc sống chắc chắn tốt hơn

bây giờ".

Nếu đến Ái Đệ cũng muốn rời bỏ Vấn Sơn, anh có thể biết trước cuộc sống tương

lai sắp tới của mình. Anh sẽ thành khách hàng thường xuyên của hãng hàng không

quốc gia. Đây còn là cái kết tốt nhất, còn xấu nhất thì... chuyện này quyết

không thể được. Khương Thượng Nghiêu trầm ngâm hồi lâu, cố gắng giảm nhẹ giọng,

nói: "Hợp hay không cũng giống như mua giày ấy, phải tự mình thử mới biết, người

bên cạnh sao biết được".

Trong lúc hai người bọn họ thảo luận tới việc trọng đại cả đời Ái Đệ, cô đã

xác định đôi giày hiện tại không vừa chân mình. Sau khi tiễn mẹ lên taxi, quay

đầu chuẩn bị vào khách sạn, phía sau cái cột bỗng nhiên xuất hiện bóng dáng quen

thuộc, Hướng Lôi từ từ bước đến, lắp bắp gọi cô, "Ái Đệ".

Ngày nào cũng gặp nhau thì không thấy gì, giờ gặp lại sau cuộc chia ly, Ái Đệ

mới nhận ra sau khi kết hôn ngoại hình của Hướng Lôi đã thay đổi quá nhiều. Bị

cuộc sống chèn ép tới mất hết tự tin, co co rúm rúm, chẳng khác nào người đàn

ông trung tuổi mất hết nhuệ khí vậy. Mấy năm trước, Hướng Lôi vẫn còn hình dáng

của một thiếu niên bừng bừng sức sống.

Ái Đệ có chút mềm lòng, cuối cùng người đàn ông ấy cũng đã rất nhiều lần nhẫn

nhịn trước tính khí nóng nảy của cô, cuối cùng người đàn ông ấy cũng có gan vượt

qua nỗi xấu hổ tặng cho cô nụ hôn của mình. Sống trong sự kìm kẹp giữa mẹ và vợ,

cuộc sống của Hướng Lôi cũng chẳng dễ chịu gì.

Cô đi về phía Hướng Lôi, khẽ hỏi: "Sao anh lại đến đây? Mẹ anh... Họ biết

được không hay đâu".

"Họ không biết." Hướng Lôi nói xong, thấy sắc mặt Ái Đệ đột nhiên có chút khó

chịu, lập tức hoảng hốt, "Ái Đệ, anh không thể rời xa em. Chuyện ly hôn xin em

hãy nghĩ lại!".

Chẳng trách anh ta lại hoảng hốt. Buổi sáng luật sư Nghiêm thay mặt Khánh Đệ

lên Tòa án