
ình nghe nói cả
rồi. Lần này, công ty thật quá đáng! Tớ nghe nói Phó tổng giám đốc phụ trách dự
án này rất giỏi. Cấp dưới của cô ta đều gọi cô ta là Diệt Tuyệt Sư Thái. Triệu
Tinh đã đi mấy lần nhưng đều trở về tay không. Bây giờ, cô ta đổ cái mớ hỗn độn
này sang cho cậu. Cậu phải cẩn thận đấy!
- Diệt Tuyệt Sư Thái ư? – Công ty
Khởi Hoa là nhà cung cấp dịch vụ thượng lưu của họ, là kênh chuyên biệt cung
cấp và phát triển các doanh nghiệp trong nước ở nước ngoài. Công ty rất lớn,
cũng có thể coi là doanh nghiệp xuyên quốc gia. Trước đây, Tiểu Quân đã từng
làm việc với họ nhưng cô chưa từng nghe nói ở đó có Diệt Tuyệt Sư Thái.
- Đó là Phó tổng giám đốc mới từ
trên trời rơi xuống của họ. Mình nghe nói cô ta từ tổng công ty bên Mỹ chuyển
về. Cô ta nghiêm khắc lắm! Người bên công ty Khởi Hoa nhắc tới cô ta đều nói
rằng những ngày tháng này “sống không bằng chết”.
Sống không bằng chết ư?... Tiểu
Quân cười đau khổ. Nghĩ kỹ lại kể cũng hay! Trên con đường công danh, ai ai
cũng muốn tỏa sáng nhưng lại có câu cửa miệng là “sống không bằng chết”. Nếu
thật sự chết thì có dám chết không? Đừng kể chuyện cười nữa.
Công việc là không được lựa chọn.
Nếu đã không thể từ chối, vậy thì chỉ còn cách tiếp nhận và thực hiện thôi. Những
ngày tiếp theo, Tiểu Quân đều phải dành thời gian để chỉnh lý hoàn thiện những
tài liệu đó. Thời gian quá gấp, cuối cùng cô phải ôm cả đống tài liệu đó về nhà
làm tiếp.
Gần đây, trông con gái tiều tụy
khiến ông bà Hà rất xót xa. Thấy con gái phải thức khuya để làm việc, bà Hà nấu
chè tâm sen đường trắng mà cô thích ăn nhất làm đồ ăn đêm. Trước khi đi ngủ,
nếu đói thì cô còn có cái ăn. Tiểu Quân ngồi trước màn hình máy tính đến nửa
đêm thì quả nhiên bụng sôi ùng ục. Mùi chè thơm bốc lên từ nhà bếp tầng dưới. Khu
nhà cô ở, nhà bếp là nơi công cộng. Muộn như vậy, đương nhiên mọi người đều đã
tắt bếp từ lâu, chỉ có bếp lò nhà cô vẫn đỏ lửa. Mở vung
ra, mùi tâm sen bay lên thơm nức mũi.
Tiểu Quân bê bát chè đó về phòng mình. Màn hình máy
tính của cô vẫn sáng. Đúng là Triệu Tinh đã để lại cả một mớ hỗn độn. Những dự
án giao trước đây đều thật khủng khiếp! Cho dù bên đó không phải là Diệt Tuyệt
Sư Thái thì có lẽ họ cũng phát điên rồi. Cô phải bỏ ra cả một ngày mới có chút
đầu mối. Đến lúc này, cô hoàn toàn phải bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng dự án phức tạp như thế này, bắt đầu lại từ đầu
đâu có dễ. Hơn nữa, công việc này đến là lạ! Lúc trước, cô ngồi trước màn hình
máy tính, dù đã chuẩn bị tâm lý đến thế nào cũng vẫn thấy vô cùng rắc rối nhưng
bây giờ bê bát chè trên tay, hương vị thơm ngon của chè tâm sen bốc lên hơi ấm
khiến cô cảm thấy dần dần bình tĩnh trở lại. Cô uống từng hớp, từng hớp một đến
hết. Cuối cùng, cô đặt bát xuống, hít một hơi thật sâu, lấy lại tinh thần và
bắt đầu làm việc.
4
Mấy ngày sau đó, Tiểu Quân liên tục phải chạy qua chạy
lại giữa công ty mình và công ty Khởi Hoa.
Không biết Triệu Tinh đã gây tội gì với vị Diệt Tuyệt
Sư Thái đó? Cô ta đến đó mấy lần nhưng chẳng làm được gì thậm chí cũng chẳng
gặp được mặt người ta chứ đừng nói gì đến chuyện đem bản dự án mới nhất của cô
ta cho Diệt Tuyệt Sư Thái xem. Điều đáng ghét là cô ta lại cố gắng làm thân với
thư ký của Sư Thái, cuối cùng đến cả chú chó nhà người ta một ngày ăn mấy bữa
cô ta cũng biết nhưng cô ta vẫn không thể nào gặp được nhân vật trong truyền
thuyết đó.
Dự án này vô cùng quan trọng. Cô biết gần đây họ đang
cố gắng tạo quan hệ với công ty Khởi Hoa, công ty đối thủ lớn nhất trong nước,
cạnh tranh vươn ra nước ngoài. Mấy năm gần đây, các doanh nghiệp trong nước
cũng rất nhiệt tình trong việc mở rộng phạm vi ra nước ngoài và lợi nhuận cũng
lớn hơn nhiều. Khởi Hoa là công ty đứng đầu trong hàng ngũ đó. Nếu để mất cơ
hội hợp tác với họ thì chắc chắn công ty sẽ bị tổn thất rất lớn. Đến lúc đó,
đừng nói là Tiểu Quân mà ngay cả phòng Kế hoạch cũng không gánh vác nổi trách
nhiệm này.
Càng lo lắng, số lần cô chạy qua chạy lại càng nhiều.
Cuối cùng, hầu hết các nhân viên từ trên xuống dưới ở công ty Khởi Hoa đều bắt
đầu thông cảm với cô. Cô thư ký còn giúp cô rất nhiều. Sau vài ngày, cô ấy lại
thông báo cho cô biết lịch làm việc của lãnh đạo công ty. Mọi người cũng rất
bận. Nếu không phải đi công tác nước ngoài thì cũng là đi họp ở thành phố khác.
Tóm lại trong khoảng thời gian này, hầu như lãnh đạo không hề xuất hiện ở công
ty.
Diệt Tuyệt Sư Thái vốn mang họ Ngô nhưng mọi người từ
trên xuống dưới trong công ty Khởi Hoa đều không xưng hô theo chức vụ của cô
ta. Nếu nhắc đến chỉ nói cô Ngô. Nghe nói đó cũng là yêu cầu của cô ta. Tiểu
Quân nghĩ mãi mà vẫn cảm thấy kỳ lạ. Ai có chức vị mà lại không thích người ta
xưng hô một cách tôn trọng như vậy chứ? Vậy mà vị Phó tổng giám đốc Ngô này
thật đặc biệt. Cô chạy đi chạy lại như người ngồi trên đống lửa, trong lòng có
chút giả thiết có phải vì tuổi tác cô Ngô đang tăng dần, không còn trẻ trung
nữa mà lại muốn giữ mãi tuổi trẻ của mình không?
Có vài người nhiệt tình phấn đấu như vậy, dám đấu với
trời, đấu với đất, đấu