
ác, đột nhiên Dư San bỗng yên lặng. Bạch Thiên Trương nhìn chăm
chăm vào màn hình, khẽ nghiêng đầu sang hỏi: “Dư San, sao không nói tiếp?”
Dư San không trả lời,
Bạch Thiên Trương không thể không nhìn sang xem sao, bảng đệ nhất mỹ nhân trên
màn hình đập vào mắt là một dấu chấm hỏi vô cùng to, ID ở phía dưới: Khu mười
tám Đoạn Ngọc Nhai, Thiên Trương Nhục Cốt Đầu. Sau đó là một dòng chữ giải
thích: Do yêu cầu của người chơi nên trang chủ đã xóa ảnh chụp và video. Bạch
Thiên Trương囧: “Gì,
sao lại vẫn là tớ?”
Dư San kéo chuột xuống
một phát: “Thiên Trương, mấu chốt không phải cậu vẫn là đệ nhất mỹ nhân, mấu
chốt ở chỗ, lời nhắn phía dưới.”
Bạch Thiên Trương nheo
đôi mắt cận thị, nhìn sát vào màn hình, có điều vừa nhìn một chút, cô giống như
nhìn thấy chiếc hộp Pandora, hoảng sợ đóng sập máy tính của Dư San, sắc mặt
trắng bệch.
Cô không thể tin được,
hỏi: “Dư San, sao có thể như vậy? Tớ biết trong trò chơi loại người nào cũng
có, nhưng tại sao lại có loại người thế này!”
Dư San mở máy tính xem
lại lần nữa, phía dưới bức ảnh có rất nhiều tin nhắn để lại, tin thứ nhất của
một người kí tên là Ông Không Thiếu Tiền để lại: Mẹ, mỹ nữ còn không để cho xem
hình. Ông đây chịu uổng phí một đêm, bao cô! Đồng ý thì liên hệ với tôi. Tiếp
đó là một dãy số điện thoại di động.
Những lời nhắn tiếp sau
đó cũng đều gần giống như vậy, bảng giá càng ngày càng cao, lời nói hạ lưu càng
ngày càng khó nghe.
Dư San an ủi cô: “Có thể
là trò đùa dai, cậu đừng quá để ý, dù sao cũng không ai biết rõ thân phận thật
của cậu, chỉ có một cái ID thôi, nếu thật sự không chịu được thì xóa nick, chỉ
là trò chơi thôi mà.”
Bạch Thiên Trương buồn
rầu gật đầu, sau đó xem lại những lời nhắn kia một chút, phát hiện tất cả tin
nhắn đã bị nhân viên quản lý xóa bỏ. Tuy xóa rất nhanh nhưng dù sao cũng vẫn có
rất nhiều người đã nhìn thấy, trước mắt, trong trò chơi cũng có một số người
bàn tán trên kênh Thế giới.
Cô không còn hứng thú
chơi tiếp nữa, tắt máy vi tính, lên giường đi ngủ. Trước khi ngủ lại gửi tin
nhắn cho Ngôn Mạch: “Ngôn Mạch, em nghe lời anh, đi ngủ sớm, bây giờ em ngủ
đây.”
Cô nằm ngửa mặt nhìn lên,
hai tay cầm chặt điện thoại để trên bụng, cung kính chờ đại thần trả lời.
Dư San nói: “Bạch Thiên
Trương, tớ thật sự không chịu nổi cậu. Sao cậu không chờ Ngôn Mạch xoa đầu,
khen cậu vài câu luôn đi? Gì mà giống như chó xù thế.”
Bạch Thiên Trương không
để ý tới bạn, tiếp tục làm bộ dạng thành kính cầu nguyện. Cô duy trì tư thế như
người chết vào quan tài, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, chốc chốc lại nhìn điện
thoại xem có phải đã để thành chế độ im lặng rồi không, chốc chốc lại nhìn điện
thoại xem có phải đã hết pin, chốc chốc lại nghi ngờ có phải đã mất sóng, lăn
qua lăn lại cả buổi mới chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau tỉnh lại,
điện thoại có một tin nhắn của Ngôn Mạch, chỉ một chữ: “Ngoan.” Lại nhìn thời
gian, ba giờ sáng. Bao nhiêu lửa giận trong lòng Bạch Thiên Trương bị giội một
gáo nước lạnh, đến khói bốc lên cũng không còn chút nào, cô tưởng tượng: Trời
rất lạnh, một mình Ngôn Mạch, một chiếc đèn bàn tờ mờ tối, ôm tay ôm chân, run
rẩy nhai củ lạc, vô cùng khó chịu. Cô lại tiếp tục yên phận làm một nàng oán
phụ.
Cô rời giường, đánh răng
rửa mặt, theo thói quen trước tiên lên mạng, mở QQ, sau đó lên Viêm Hoàng Kỳ
Tích.
Sau này nghĩ lại, nếu như
biết được ngày đó trong trò chơi sẽ xảy ra chuyện gì, đánh chết cô cũng sẽ
không lên.
Hôm đó là cuối tuần,
người lên trò chơi rất nhiều. Bạch Thiên Trương nhìn lướt qua kênh Thế giới,
sau đó che đi, đi làm nhiệm vụ hàng ngày. Một lát sau cô nhận được tin nhắn của
Phong Nguyệt Vô Yên: “Thiên Trương, có chuyện gì vậy? Chị với hắn ta có thù hằn
gì à?”
Bạch Thiên Trương không
hiểu, Phong Nguyệt Vô Yên nôn nóng, nổi giận đùng đùng trả lời: “Xem kênh Thế
giới!”
Bạch Thiên Trương mở kênh
Thế giới ra, một giây này, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ: giết chết cô đi!
Trên kênh Thế giới, hàng
chữ màu đỏ bắt mắt ngay ngắn tràn đầy màn hình: “Thiên Trương Nhục Cốt Đầu, đệ
nhất bảng mỹ nhân! Tên thật Bạch Thiên Trương, sinh viên đại học W khóa 08! Ông
đây bỏ một trăm tệ mua một đêm của cô, chấp nhận hay không? Đừng chê ít tiền,
gái điếm bị chà đạp N lần rồi thì cũng chỉ đáng chút tiền đó thôi!” Người lên
tiếng, chính là “Ông Không Thiếu Tiền” ở tin nhắn trên trang chủ.
Hắn ta nói chưa được vài
câu thì bị hệ thống cấm phát ngôn, còn bị đá ra khỏi trò chơi, thế nhưng không
bao lâu, hắn đổi một ID khác, tên là “Ông Vẫn Không Thiếu Tiền”, tại tiếp tục
làm ầm trên kênh Thế giới, kiểu chữ giống nhau, màu sắc giống nhau, nội dung
vẫn vậy.
Trên Thế giới bắt đầu ồn
ào, những lời nói bị trôi đi nhanh như gió.
[Thế giới'> Ông Vẫn Không
Thiếu Tiền: Thiên Trương Nhục Cốt Đầu, đệ nhất bảng mỹ nhân! Tên thật Bạch
Thiên Trương, sinh viên đại học W khóa 08! Ông đây bỏ một trăm tệ mua một đêm
của cô, chấp nhận hay không? Đừng chê ít tiền, gái điếm bị chà đạp N lần rồi
thì cũng chỉ đáng chút tiền đó thôi!
[Thế giới'> Hoa Mai Tàn
Khốc: Mẹ nó chứ! Chế